Buổi sáng. 
Phương Miên 17 tuổi ngồi trên xích đu trong vườn hoa nhà họ Lương, một chân tùy ý đặt lên lên xích đu, một chân khác lắc lư giữa không trung, xích đu khẽ đong đưa. 
Cậu im lặng nhìn hướng cửa, như là chờ đợi cái gì. 
Hơn mười giờ, tiếng bánh xe ô tô ma xát mặt đường dần tới gần, một chiếc Cayenne màu đen lái vào gara đỗ xe cạnh vườn hoa, người đàn ông mặc áo sơ mi xuống xe. 
Công ty gần đây đang triển khai dự án quan trọng, mấy ngày nay Lương Ngộ Hành thường xuyên bận sứt đầu mẻ trán, có đôi khi buổi tối không về nhà. 
Lương Ngộ Hành chỉ mặc áo sơ mi màu xám tro, hai cúc trên cùng không cài, tay áo xắn lên lộ ra một đoạn cánh tay, cách tầng vải dệt cũng có thể cảm nhận được bắp thịt rắn chắc trên thân người đàn ông. 
Hắn thấy Phương Miên ngồi trên xích đu, một bàn chân trắng nõn lắc lư giữa không trung, cúi đầu không biết đang làm gì. Lương Ngộ Hành nhìn mà lòng ngứa ngáy, đi tới vươn cánh tay bế Phương Miên đang làm bộ như không nhìn thấy hắn lên, cậu an tĩnh ôm lấy cổ hắn. 
"Miên Miên học xong rồi?" Hai người lắc lư giữa không trung. 
Lương Ngộ Hành mời giáo viên dạy riêng cho Phương Miên, giống cách học tập của cậu lúc ở nước ngoài. Mấy ngày nay giáo viên thường xuyên báo cáo với Lương Ngộ Hành là Phương Miên đi học không tập trung, cứ nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ, bài tập cũng không làm xong. 
Phương 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khach-ngu-dong/3574840/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.