Để không bỏ lỡ nhiều thời gian, Mạc Ly vội giục Trình Cửu Nhụ và Dược Lang lên đường tìm thuốc.
Dược Lang dù oán thán sao Trình Cửu Nhụ lại là bạn đường, nhưng cuối cùng vẫn đánh không lại sự cưỡng bức dụ dỗ từ Trình Cửu Nhụ và Mạc Ly, lại dẩu miệng với oan gia như trước.
Mạc Ly nhìn bóng dáng hai người dần xa, mới quay lại trong phòng chăm sóc bệnh nhân.
Từ lúc làm bác sĩ thực tập, Mạc Ly đã sớm quen với việc trông nom người bệnh nặng, tất thảy mọi chuyện y đều rất thuần thục, không tính là việc khó. Y tiến hành lau thân thể cho người bị thương theo lệ, truyền chút nước biển thời hiện đại cho hắn để bổ sung dinh dưỡng.
Mạc Ly sờ sờ tóc bệnh nhân, bên trên rất nhiều huyết ô và uế vật, phát ra một mùi thật khó ngửi. Y suy nghĩ một chút, liền tìm ghế cao bằng giường, để đầu người bị thương ra ngoài giường, đặt lên ghế.Đun chút nước nóng, Mạc Ly nhẹ nhàng gội đầu cho hắn.
Cổ nhân chung quy chịu ảnh hưởng Nho học, cho rằng thân thể mái tóc là của cha mẹ, không thể tùy tiện cắt đi, cho nên từ nhỏ đã nuôi tóc dài.Lông tóc đàn ông lại nhiều hơn phụ nữ, cứ như vậy, việc gội rửa cũng vô cùng gian nan.Mạc Ly lúc nào cũng chú ý, không để nước bắn lên vị trí khác của người bị thương.Thế nhưng, dù động tác có nhẹ nhàng mấy, cũng khó tránh vài giọt rơi xuống mặt hắn.
Có lẽ bị nước đánh thức tri giác, Mạc Ly vừa cúi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khach-diem-lao-ban/2315346/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.