🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Sửu Nô làm cho Mạc Ly một cái gậy chống.Còn việc kinh doanh khách điếm thì chịu rồi, buộc phải dán thông báo nghỉ.



Tam Nương với A Thổ lại có việc bận, trong trong ngoài ngoài khách điếm chỉ còn lại Mạc Ly và Sửu Nô.



Mạc Ly ngoại trừ nấu cơm, mọi việc đều bị Sửu Nô cấm đụng tay vào.Thành ra bát đĩa chưa rửa ở trong bếp chất cao như núi.



Chẳng có việc gì làm, ăn không ngồi rồi, Mạc Ly càng ngày càng thấy bứt rứt khổ sở. Cuối cùng, Mạc Ly tính thừa lúc Sửu Nô không đểý thì lén động chân động tay.Nhưng mà hoạt động trộm rửa bát đũa này bị phát hiện. Sửu Nô quăng cả chậu bát ra ngoài, bát vỡ loảng xoảng. Mạc Ly lại đành ngồi ngây trong phòng oán thán với cái chân.Mãi đến khi úp mặt xuống bàn ngủ gục, Sửu Nô mới đẩy cửa bước vào.



Mạc Ly dụi mắt ngái ngủ, “Sao vậy?”



Sửu Nô không đáp, bước thẳng tới, bế Mạc Ly lên. Y rất gầy, thực nhẹ.Dường như kinh ngạc về thể trọng của Mạc Ly, Sửu Nô giơ cánh tay y lên nắn nắn, chau mày: “Nhẹ quá, ngươi phải ăn nhiều một chút.”



Mạc Ly cười cười: “Muốn đi đâu đây?”



Sửu Nô ôm Mạc Ly ra ngoài.



Cách khách điếm vài dặm có một con sông lớn, mặc dù không phải thủy lộ chính yếu, nhưng vẫn có vài thương thuyền chở hàng hóa qua qua lại lại.



Mặt trời dần lặn về tây, ánh chiều tà ngả trên mặt nước.Gió nhẹ lay sóng gợn, gió mạnh đẩy cỏ lau, bầu trời bông lau li ti bay lượn.Mấy con

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khach-diem-lao-ban/2315337/chuong-12.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.