Lồm cồm bò dậy, y phục xộc xệch, đầu tóc rối bời, muốn giấucàng lộ, chưa đánh đã khai, ở đây không dâm loạn.
Long Tiểu Hoa quấn chặt dây lưng, váy quết dưới đất, kéo đimột vòng, vì đi giày trái nên nàng đã ngã nhào xuống đất. Nàng đã từng nghĩ tớitrăm ngàn cách đón Long Hiểu Ất trở về. Có cảnh tượng nàng sẽ mở to mắt nhìnhắn từ trước mặt mình lạnh lùng lướt qua. Cũng có cảnh nàng làm như không cóchuyện gì, vỗ vai hắn nói: “Ái chà! Đã lâu không gặp. Lần này chuẩn bị phải đợibao lâu nữa đây.” Thậm chí nàng có thể học cả tiếng hứ lạnh lùng của các mỹnhân trong sách, lãnh đạm nói: “Hứ! Huynh ra ngoài còn biết đường về sao?”…
Nhưng không hề có những cảnh tượng như vậy. Y phục xộc xệch,đầu thì nặng trịch, nàng lồm cồm bò dậy, giống như mộ kẻ gian trước mặt hắn,hạnh đỏ vượt tường, kẻ mang tội danh thiên cổ, chỉ có thể ôm lấy chân hắn mànói: “Đương gia vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!”
Nhưng mà vẫn may, ít nhất lần này nàng không hề ngã dưới chânhắn, vậy cũng coi như tiến bộ lắm rồi.
- Ái chà! Sao Long tiểu thư lại hành đại lễ với ta như vậy?Thật là ta không dám nhận.
Hả? Giọng người đàn ông của nhà nàng từ khi nào lại biếnthành không mê hoặc, không khiêu khích, không bỡn cợt như vậy? Lại còn lễ độgọi nàng là Long tiểu thư nữa?
Nàng chớp mắt, ngẩng đầu nhìn người trước mặt mình.
- Lâm viên ngoại?
Sao lại có kẻ như thế chứ? Ông ta đã mượn danh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khach-diem-dai-long-mon/2819403/quyen-1-chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.