Ngày đầu Long Hiểu Ất đi, Long Tiểu Hoa cứ nằm trên giườngkhông chịu dậy.
Ngày thứ hai Long Hiểu Ất đi, Long Tiểu Hoa ăn cơm trong bếp.
Ngày thứ ba Long Hiểu Ất đi, cuối cùng Long Tiểu Hoa cũng cóđộng tĩnh.
Nàng chui xuống gầm giường, bê ra hộp tiền riêng đầy bụi. Đâylà thứ mẹ nàng đã để lại cho nàng trước lúc lâm chung, bao gồm cả của hồi môncủa nàng. Mẹ nàng vốn định tận tay giao cho tướng công của nàng lúc nàng độngphòng như thể mua một tặng một, sợ nàng không gả nổi cho ai. Nhưng Mẹ kế đếnđộng phòng cũng chẳng bước vào đã vội vã hưu nàng. Vừa hay nàng kiếm được mộtkhoản lớn. Nàng dùng số bạc này mua tiểu thuyết vài năm cũng được.
Nàng leo lên giường, thổi bụi, vươn cổ, lấy chiếc chìa khóanhỏ cắm vào ổ, mở hộp, lấy ra một chút bạc lẻ rồi chạy thẳng đến phường bánsách.
Nàng muốn dùng tốc độ nhanh nhất để lấy lại sự thoải mái, vuivẻ, thoát khỏi cảnh “trà không muốn uống, cơm không muốn ăn, ngủ cũng chẳngbuồn” mà Tiểu Đinh nói. Ai có thể ngăn cản được nàng chứ?
Vừa bước vào phường bán sách, nàng đã để bạc trên quầy. Chủtiệm vừa nhìn thấy nàng lập tức thay đổi nét mặt, nhếch mép, ra ám hiệu cho nàngcứ theo quy tắc cũ của tiệm.
Dâm thư được dấu ở ngách trong cùng. Nàng không nói nhiều,nhanh chóng đi đến chỗ chiếc giá ở ngách trong cùng, hớn hở lựa chọn.
- Cuốn sách mới của Tiểu Như Ý vẫn chưa về. Bây giờ, cô tiêubạc hào phóng như vậy. Đợi đến khi sách về,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khach-diem-dai-long-mon/2819393/quyen-1-chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.