Bình minh chiếu vào, chim hót trên cành.
Cửa sổ phòng Long đại đương gia không đóng chặt, ánh nắngluồn qua khe cửa chiếu vào phòng, được đà chiếu lên lượt chăn mỏng trên trướcgiường nhỏ mềm mại. Thân hình trong tấm áo choàng đen hơi động đậy, lấy tay cheánh mặt trời chiếu vào mắt, đầu gối trái chạm phải thứ gì đó mềm mềm, ấm ấm.
Long Hiểu Ất chau mày, đưa tay lần tới thứ phát ra hơi ấm bêncạnh mình, thấy thứ đó tròn vo như một cái bánh bao nhân thịt, liền dùng sứcđẩy nó ra. Một động tác đơn giản nhưng lại khiến đầu hắn đau nhói. Hắn thở dài,chống tay ngồi dậy. Cổ họng đắng ngắt khiến hắn phát ra một tiếng hắng khóchịu.
- Hu hu… Huynh tha cho tôi đi. Tôi không chịu nổi nữa. Để chotôi ngủ… để cho tôi ngủ…
Giọng nói mơ nhỏ dần vang lên từ bên cạnh hắn. Dường như nóđã tố cáo việc cầm thú bất nhân hắn đã làm tối qua, hại nàng không có cả thờigian để ngủ mà chỉ có thể khốn khổ chịu bị hắn làm này làm nọ. Hắn mở to đôimắt nhìn thứ đang chình ình trên giường, rùng mình, suýt nữa thì giơ chân đạpnàng xuống đất.
- Long Tiểu Hoa, cô làm gì ở đây?
Cảnh tượng trước mắt thật tàn khốc, rất không trong sáng. Áothì xộc xệch, váy thì vén cao, dây yếm thì tuột, dây thừng chằng ngang ngực.Long Tiểu Hoa lần đầu thể hiện vẻ nữ tính của mình đang ngủ trên giường hắn.Không…nói chính xác là nàng bị trói trên giường hắn. Hai tay bị buộc vào cáicột đầu giường, cánh tay của nàng che đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khach-diem-dai-long-mon/2819390/quyen-1-chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.