Cha làm xằng quá được cất cẩn thậntrong thư phòng của Long Hiểu Ất. Mới đó thôi mà nó đã cách biệt phương trờivới Long Tiểu Hoa, đến cái bóng cũng chẳng trông thấy, chỉ đến khi ăn cơm, LongHiểu Ất mới ngoan độc nói một câu:
- Dâm thư, tịch thu!
Câu nói này khiến nàng ăn mất cả ngon. Nàng ngồi ở chiếc ghếcon bên cạnh hắn bĩu môi, đặt cái bát xuống đất, tỏ ý tuyệt thực phản đối. Khinàng đau đầu thì sự tàn nhẫn càng làm trái tim nàng thêm đau nhói. Hắn thật độcác. Hừ! Hắn không xem tiểu thuyết thì tịch thu làm gì chứ? Chỉ vì mấy cuốn tiểuthuyết mà cũng tức giận.
- Mấy ngày này, cô không cần đến khách điếm nữa.
- Hả? - Nàng bị khai trừ sao? 813 còn đang đợi cuốn Chalàm xằng quá của nàng. Nếu không phải là Tiểu Đinh tranh trước thìcuốn truyện này vẫn được giữ gìn cẩn thận.
- Đợi vết thương của cô khỏi hẳn đã. - Hắn gắp rau vào bátcủa nàng mà chẳng cần quan tâm nàng có ăn hay không: - Mấy ngày nữa, ta sẽ đưacô đi gặp khách.
- Tiếp khách ư? - Miệng nàng há hốc hình chữ O, nhìn chằmchằm vào hắn. Hắn hắn hắn hắn, cuối cùng hắn định làm như những bà mẹ kế trongtiểu thuyết, đem cô gái đáng bán vào lầu xanh, đợi bạch mã hoàng tử đến chuộcngười sao? Đừng mà. Tuy nàng rất thích tình tiết này trong truyện nhưng trướckhi được chuộc ra khỏi lầu xanh đã phải chịu đủ tủi nhục. Híc! Điều này quákhó! Làm ơn đổi cách ngược đãi khác đi: - Huynh muốn bán tôi đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khach-diem-dai-long-mon/2819386/quyen-1-chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.