Nàng vứt bỏ những thứ tao nhã cầm kỳ thi họa, vứt bỏ bàn tiệcđầy thịt gà, thịt vịt, thịt cá ở Long phủ, chạy ra phố thưởng thức những món đồăn vặt, nghe tiếng ve kêu mùa hạ, tiếng rao hàng, tiếng trẻ em khóc đòi ăn…
Đại tiểu thư đã được làm những việc mà mình muốn. Một nơituyệt vời như thế chỉ cách nơi ở của nàng không xa, thế nhưng nàng phải ủ rủmười tám năm tuổi xuân của mình trong khuê phòng. Thật là một bi kịch! Hóa racuộc sống ban đêm của nhân gian lại tuyệt vời đến thế! Thảo nào bà mẹ kế khôngcho nàng đi làm buổi tối. Cứ đến sẩm tối là nàng bị ông chưởng quỹ đá đít vềnhà nên chỉ biết giết thời gian bằng cách xem những cuốn tiểu thuyết tình cảmnam nữ. Chắc chắn là hắn sợ nàng phát hiện ra thế giới này còn nhiều sắc màunhư vậy.
- Nóng quá! Mềm quá! Mịn quá! Ngọt quá! Ngon quá! - Hai taynàng gãi gãi má, miệng nhai viên bánh trôi tròn xoe, trắng mềm rồi nuốt tuộtvào cổ họng, nàng thở dài: - Thật hạnh phúc! Thật sảng khoái!
- Một viên bánh trôi mà cũng có thể làm cho cô vui thế sao? -Bạch Phong Ninh ngồi đối diện với nàng, giơ tay dùng tay áo tự nhiên lau miệngcho nàng. Động tác yêu thương trìu mến đó khiến nàng kinh ngạc. Nàng vừa địnhxúc viên bánh trôi khác đưa lên miệng thì vội vàng buông xuống. Tay trái BạchPhong Ninh cầm đũa gắp viên bánh trôi đưa lên trước mặt mình, chúm môi thổi nhẹlàm khí nóng theo cơn gió mùa hè ùa vào mũi nàng. Nàng nhìn thấy thế mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khach-diem-dai-long-mon/2819367/quyen-1-chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.