- Sổ sách xem đến đâu rồi?
- … - Lắc đầu, lắc đầu.
- Bàn tính sử dụng thế nào rồi?
- … - Lắc đầu, lắc đầu.
- Haizzz! - Tiếng người phụ nữ thở dài yếu ớt, bước được mộtbước, lại thở dài. Trong giây lát trầm lặng, bà chợt nhớ ra. - Nếu đã như vậythì thành thân trước đi.
- … - Cổ họng nàng đột nhiên cứng đờ. - Mẹ… mẹ nói ai thànhthân với ai cơ ạ?
- Tất nhiên là con và Hiểu Ất rồi.
- … - Toàn thân nàng bắt đầu run rẩy. - Mẹ… con có thể lấyTiểu Giáp, Tiểu Bính, Tiểu Đinh, A Hoàng, A Hắc hay chó mèo nhà nào cũng đượcnhưng… nhưng con không thể lấy hắn ta được.
- … Giả quản gia còn nhiều tuổi hơn cả mẹ con, con muốn lấyông ta sao? Sau này mẹ gọi con là mẹ hay con gọi mẹ là mẹ đây?
- … Nhưng, nhưng mà không phải mẹ đã nói mẹ chẳng còn nhiềuthời gian nữa sao? Lấy đâu ra mà sau này chứ?
- Con nha đầu thối này, dám trù ẻo mẹ cơ đấy! Khụ khụ! TiểuBính, A Hoàng, A Hắc biết làm sổ sách không? Biết sử dụng bàn tính không? CònĐinh nha đầu nữa. Người ta cũng thân nữ nhi, sao có thể lấy con được?
- Con… con không để ý chuyện đó.
- … Nhưng mẹ con để ý. Con nghe mẹ đi. Hiểu Ất là người cótài, ăn ở có chừng mực lại khôn ngoan khéo léo, làm sổ sách, dùng bàn tính, lobuôn bán, chuyện gì cũng tinh thông. Giao khách điếm của Long gia cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khach-diem-dai-long-mon/2819317/quyen-1-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.