Hàn Thác ngồi chồm hổm trên mặt đất, bật đèn pin soi dấu dấu chân bị mất một nửa trên mặt đất.
Lại ngẩng đầu, nhìn quanh phòng một lần, đại khái trong lòng đã có phán đoán.
Cảnh sát hình sự Tiểu Đàm vội vàng tiến đến gần, trông thấy Hàn Thác đeo bao tay trắng, đi giày. Mẹ nó! Thứ chất liệu kia nhìn là biết cao cấp hơncái cảnh sát nhỏ bọn họ dùng. Hơn nữa nhất cử nhất động của Hàn Thácthoạt nhìn rất tỉ mỉ chuyên nghiệp. Tiểu Đàm không nhịn được khen ngợi:“Anh Hàn! Anh không nói chắc chúng tôi cũng không biết thì ra trước đâyanh cũng làm cảnh sát hình sự ở Bắc Kinh! Thủ pháp của anh, chậc chậc …Thế nào, phát hiện gì sao?”
Hàn Thác đứng lên. Bên cạnh là mấy cảnh sát đang hiếu kỳ. Đương nhiên, cũng có người tay chân luống cuống.
Thành phố nhỏ vắng vẻ, vài thập niên qua chưa từng phát sinh án mạng. Trìnhđộ của những cảnh sát hình sự này không cao, cũng có thể thông cảm được. Lúc đầu Hàn Thác thấy bọn họ đến thủ pháp miễn cưỡng và biểu cảm căngthẳng, mới để Lạc Hiểu chờ ở ngoài phòng, còn mình lên trên.
Thật ra không nên lên trên đó.
Sớm quyết tâm quên hết quá khứ. Nhưng dòng máu của một cảnh sát hình sự,lưu chuyển trong cơ thể dù chỉ một ngày, cũng không hề suy giảm đi.
Huống chi, chứng kiến hiện trường gây án đẫm máu bạo lực như vậy, anh nhịn không được, có chút ngứa ngáy tay chân.
Đàn ông luôn luôn nghiện mấy vài ba thứ. Bây giờ anh vẫn chưa chính thức có bạn gái, thỉnh thoảng phạm giới cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khach-den-tu-noi-nao/50532/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.