Hai người bọn họ im lặng, cảnh tượng này quả thật là để cho ai bắt gặp đều sẽ giúp họ cảm thấy xấu hổ.
Trần Chỉ Nhu có chút chịu không nổi bầu không khí này, cô lên tiếng:
"À, chuyện đó... hay là thôi vậy... cậu đừng thấy áp lực, xin lỗi nha, tôi sẽ không nói ra đâu, ừm... chúng ta cứ xem như hôm nay..."
"Cậu muốn nhìn ngay bây giờ sao?" Cô còn chưa nói dứt lời thì đã bị Giang Dịch Thành cắt ngang.
"Cậu đồng ý hả?! Có được không!"
"Ừ," anh xoay người mở cánh cửa buồng kế bên, tiếng "vào đây" hơi khàn đục, anh xoẹt qua bả vai cô khóa trái cửa lại xong, ngồi xuống bồn cầu lúc nãy anh vừa lấy khăn vải ướt lau qua. Ngước mắt nhìn thấy dáng vẻ cô kiểu chỉ trong chốc lát nữa thôi sẽ được xem cảnh hay ho của cô, giống như nghĩ ra điều gì đó, khóe miệng nhếch lên, anh nói:
"Nhưng cậu cũng phải cho tôi nhìn, nếu không thì trong tình cảnh này tôi không cứng nổi." Làm cùng nhau đi, kéo theo người này cùng làm, hai người cùng làm chuyện khác thường, cân nhắc người như cô sẽ không dám nói ra ngoài chuyện cô ở trong trường nhìn thấy anh lén lút "thẩm du”.
"Hửm? A... Ặc..." Trần Chỉ Nhu không ngờ đã khiến bản thân lâm vào tình cảnh sững người này, nhìn vào cặp mắt hoa đào cong cong kia của anh, hai mí thật dày, kế bên là sống mũi cao ưu tú... Hừ, cô khinh bỉ cho bản chất háo sắc của mình.
Hôm nay nếu không phải gặp mặt anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khac-thuong/2556321/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.