Giữa hai người dán chặt không có chút kẻ hỡ, cách lớp khôi giáp băng lạnh, Phương Khác thấp giọng nói: “Đệ đã nhận định huynh rồi, bất cứ ai phản đối cũng vô hiệu.”
Mấy hôm nay, những động tác nhỏ của Tất Thập Tứ Phương Khác không phải hoàn toàn không biết, đồng thời y cũng hiểu đứng sau lưng Tất Thập Tứ là vị nào. Không đồng ý thì thế nào?
Đến hôm nay rồi, ngay cả bản thân y cũng không thể tính ra được phân lượng của Diệp Vu Thời trong lòng mình nặng bao nhiêu. Nếu có một ngày, Diệp Vu Thời ly khai, y cũng không biết mình sẽ biến thành dạng gì. Có lẽ sẽ có rất nhiều người cảm thấy không tin nổi, dù sao y luôn biểu hiện khắc chế như thế, vô cùng ‘cổ hủ’ lại vô cùng ‘trung chính’.
Mà bức thư của La Thanh, trong mắt y vô cùng buồn cười. Y luôn cho rằng mấy nhân vật trong phim truyền hình sướt mướt vì mắc bệnh hết thuốc chữa hay nguyên nhân bất đắc dĩ nào đó mà cố ý ly khai người mình yêu là một loại hành vi cực kỳ ngu xuẩn. Vì nếu y là người bị bỏ lại, nếu y yêu, vậy nhất định càng hy vọng được ở cùng người mình yêu, chứ không phải tự cho là đối tốt với đối phương, mà đưa ra quyết định kỳ thật tổn thương càng lớn.
Nói y ích kỷ cũng được, liên lụy Diệp Vu Thời cũng được. Y chính là ích kỷ, thì sao? Y luôn ích kỷ.
“Đệ có giác ngộ này huynh liền yên tâm rồi.” Trong mắt Diệp Vu Thời hiện lên ý cười.
“Ngày mai ra biển,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khac-thu-tien-quy/1337852/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.