“Diệp sư đệ có muốn dời bước cùng ta ôn chuyện cũ?” Tất Thập Tứ nói với Diệp Vu Thời.
Diệp Vu Thời cúi đầu nói: “Có việc, đi trước.” Rồi đi ngang qua Tất Thập Tứ.
Tùy tùng sau lưng Tất Thập Tứ có chút bất mãn, lại bị Tất Thập Tứ đưa tay ngăn cản. Trên mặt hắn là nụ cười nhạt.
La Tất mang ý cười đánh giá Tất Thập Tứ từ đầu đến chân một lượt, sau đó theo bước Diệp Vu Thời.
Sắc mặt Tất Thập Tứ khẽ biến, nhớ lại cảnh hôm đó người này dứt khoát bảo người lột y phục của hắn.
“Lẽ nào Diệp sư đệ không muốn biết sư phụ ngươi nói gì với ta sao?”
Diệp Vu Thời dừng bước, quay người.
Tất Thập Tứ mỉm cười.
“Không muốn.” Diệp Vu Thời nhàn nhạt phun ra hai chữ, xoay người bỏ đi.
La Tất đắc ý cười, cũng đi theo, chỉ là khi quay người La Tất lại hồi phục nụ cười khổ.
“Đại sư huynh, trong những ngày huynh không có đây, các huynh đệ đều chịu uất ức.”
Trịnh Trường Thiên trực tiếp kéo Phương Khác vào hầm rượu.
Trong hầm rượu bày đầy vò rượu, lớn lớn nhỏ nhỏ ít nhất có gần ngàn vò.
Trịnh Trường Thiên tùy ý chọn mấy vò rượu dưới đất, vén áo ngồi cạnh cái bàn gỗ cũ trong hầm rượu.
“Ngồi.” Trịnh Trường Thiên chỉ cái ghế đối diện.
Phương Khác cười cười ngồi xuống.
“Uống!” Trịnh Trường Thiên mở vò rượu nhét vào tay Phương Khác. Phương Khác nhìn Trịnh Trường Thiên một cái, nhận vò rượu rồi cùng Trịnh Trường Thiên nốc rượu.
“Sư phụ ngươi bồi dưỡng ngươi thật đã mất nhiều tâm tư rồi.” Trịnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khac-thu-tien-quy/1337845/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.