Sau khi hai người nhìn quanh một vòng, Ngô Thất nhìn Phương Khác lắc đầu. Chỗ này trừ cánh cửa bọn họ tiến vào thì không còn lối ra nào khác. Nhưng rõ ràng Thái A nói đi xuyên qua đại điện… vậy cửa rốt cuộc ở chỗ nào? Phương Khác đi vòng quanh đại điện, mỗi bước y bước ra, đều phải cảnh giác mười hai phần. Trong điện này nhìn càng bình hòa an ổn, trong lòng y càng thấp thỏm.
Ngọn đèn lưu ly trong tay lặng lẽ chiếu sáng, tất cả rất bình thường. Nhưng vào lúc này càng bình thường nói rõ càng không bình thường. Ánh mắt Phương Khác tỉ mẫn đảo qua mọi thứ trong điện, thứ nhỏ nhặt gì cũng không bỏ qua. Cuối cùng y nhìn lên chín cây trụ tròn trong đại điện. Trên mỗi cây trụ đều khắc ngũ trảo long kim sắc, ngay cả râu rồng cũng được điêu khắc tỉ mỉ sống động như thật. Chẳng qua mỗi con rồng đều không có mắt, chỉ có hai hốc đen, giống như có người móc mắt chúng ra.
Trên gương mặt vàng vọt của Ngô Thất hiện vẻ trầm tư, hắn suy đoán hết một lượt nhưng không phát giác bất cứ dị thường nào. Nơi này cũng quái dị như thông đạo. Sau hắn cũng như Phương Khác nhìn lên chín con kim long quấn quanh trụ tròn.
Không nhìn còn tốt, càng nhìn càng cảm thấy rồng này cứ như sắp sống lại, thân rồng tựa hồ đang nhấp ngô luẩn quẩn trên trụ tròn như bạch ngọc, cúi đầu nhìn tất cả mọi thứ trong đại điện.
Phương Khác và Ngô Thất nhìn nhau, nhẹ gật đầu. Phương Khác lùi về một bước muốn nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khac-thu-tien-quy/1337832/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.