Đợi khi Phương Khác quay đầu, phát hiện Diệp Vu Thời đã điều chỉnh thế ngồi sống lưng thẳng tắp tư thái ung dung nhìn mình.
Phương Khác nhếch môi muốn mỉm cười, nhưng độ cong khóe môi cứ không ngừng mở rộng.
Diệp Vu Thời hơi nâng cằm, hai tay mở ra.
Phương Khác nhịn không được cười nhẹ một tiếng: “Còn muốn đệ nhào vào vòng tay hay sao?” Nói thì nói thế, nhưng Phương Khác đã nhào tới ôm eo Diệp Vu Thời gác cằm lên hõm vai hắn. Hai người cứ thế ôm nhau, thân mật khăng khít không lưu chút kẽ hở.
Qua một lát Phương Khác chớp chớp mắt, khóe môi cong lên, vừa định nói gì đó.
“Trên người Diệp Vu Thời tại sao lại có khí tức của tộc Thương Lục?” Ngữ khí chất vấn lạnh cứng của Thái A lần này, Phương Khác chưa từng nghe qua.
“Cái gì?” Phương Khác sửng sốt hỏi lại.
Thái A khựng một chút, ngữ khí đã hồi phục bình thản hằng ngày: “Ngô muốn gặp Diệp Vu Thời.”
“Nếu hắn muốn gặp ta, nói với hắn ta không gặp.” Diệp Vu Thời ôm Phương Khác, dán vào tai y nhẹ giọng lên tiếng cùng lúc với Thái A.
Phương Khác giật mình, ngẫm nghĩ.
“Nhữ hỏi tại sao không gặp?” Thái A đột nhiên quay người, hắc bào tung bay.
Phương Khác không biết làm sao thở dài một cái, buông Diệp Vu Thời ra hỏi: “Hắn hỏi tại sao huynh không gặp hắn?”
Diệp Vu Thời mỉm cười đáp: “Hắn muốn gặp ta, ta liền để hắn gặp hay sao?”
Phương Khác chớp chớp mắt, cười với Diệp Vu Thời… y cảm thấy Diệp Vu Thời hình như khá bất mãn.
Diệp Vu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khac-thu-tien-quy/1337815/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.