Phương Khác nhìn Trí Tiêu phất tay áo bỏ đi, đi theo.
“Đừng theo ta.” Trí Tiêu quay lại nhìn Phương Khác nói, sau đó khẽ nhíu mày. Linh lực trên người Phương Khác rất sung mãn, có cảm giác muốn tràn ra, xem ra đã sắp đột phá. Ông bèn lấy hộp gỗ đã sớm chuẩn bị ném qua.
“Cầm lấy, tự chú ý chút.” Trí Tiêu nói xong thì đến Thận Hành nhai.
Phương Khác mở hộp gỗ nhìn, là một bình kết kim đan, còn có một trận pháp phòng hộ. Y nhìn hướng Trí Tiêu rời đi trầm mặc một lát mới bỏ hộp gỗ vào nhẫn Nạp Hư.
Đường y chọn tuy gian khổ, nhưng cũng đáng giá. Trên con đường này có Trí Tiêu sư phụ có Diệp Vu Thời, có Tiêu Xương Thu, Trần Chử… bây giờ còn có y.
Phương Khác quay đầu lại nhìn bầu trời phiếm hồng quang xa xa cùng với bia Côn Luân vỡ nát nhìn thấy mà giật mình trên sân thao luyện, với không ít đồng môn mắt ứa lệ.
Côn Lăng đạo nhân dùng sinh mạng của mình xoay chuyển tình thế xấu của Côn Luân.
Trên con đường này còn có Côn Lăng đạo nhân, còn có cả Côn Luân. Phái Côn Luân… Phương Khác hạ mắt, là chốn về của tất cả người Côn Luân, cũng bao gồm y.
Phương Khác trở về tiểu viện của mình, lại thấy một quyển trục gắn trên vòng đồng trước cửa. Phương Khác cầm quyển trục lên, phát hiện trên nó có cấm chế màu đỏ lửa. Một phù văn y rất quen thuộc, đây là phù văn trên bia Côn Luân, mỗi ngày đều có thể thấy. Cấm chế này… Phương Khác cầm thẻ ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khac-thu-tien-quy/1337760/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.