Trong Cùng sơn cốc, Phương Khác đang hành lễ bái sư. Trí Tiêu ngồi trên ghế thái sư nhận lễ khấu đầu ba cái cung cung kính kính của Phương Khác xong mới nhận trà trong tay Phương Khác.
Người xem lễ, mỗi người mang một tâm tư.
“Mỗi lần gặp Phương Khác, vận may của y đều khiến ta khó mà tin nổi. Có lẽ đây chính là cơ duyên?” Trần Chử nhìn Phương Khác cảm thán.
Viên Kim không trả lời, tất cả những gì xảy ra ở đại lục Thanh Hoa đã đủ khiến hắn kinh ngạc, không ngờ sau khi về Côn Luân lại thấy Phương Khác bái nhập môn hạ trưởng lão Trí Tiêu.
Sau khi Phương Khác dâng trà, đợi Trí Tiêu chiếu theo môn quy Côn Luân răn dạy một phen, lại tháo thẻ ngọc trên thắt lưng xuống. Trí Tiêu một tay cầm thẻ ngọc một tay vạch phù văn trên không, đợi phù văn hoàn thành, nó lóe kim quang nhanh chóng thu nhỏ ẩn vào thẻ ngọc.
Bề mặt thẻ ngọc vẫn giống như bạch ngọc, chỉ là mặt sau khắc hai chữ Phương Khác ẩn ẩn có thêm một chút phù văn. Phù văn này là phù văn cấm chế của Cùng sơn cốc. Cùng sơn cốc là động phủ riêng do một mình Trí Tiêu tạo ra. Chiếu theo môn quy, động phủ cá nhân chỉ thuộc về cá nhân. Những người khác trong môn phái chưa được sự đồng ý không thể tiến vào. Mà bắt đầu từ hiện tại Phương Khác chính là một trong những chủ nhân của sơn cốc này, có thể tùy ý ra vào.
Phương Khác nhận thẻ ngọc, hành lễ xong rồi đứng lên.
Như thế lễ bái sư coi như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khac-thu-tien-quy/1337756/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.