Huyền Dung vừa nói thế, đã dẫn tới không ít người trên thuyền bay nhìn qua. Người của bàn bên cạnh rõ ràng hiện lên mấy phần cảm xúc, mà ánh mắt Phương Khác thì lạnh đi.
“Huyền Dung.” Lần này, khẩu khí của Huyền Cực đã khá nặng.
Huyền Dung tức giận trừng Phương Khác một cái, rồi không nói gì nữa.
“Tiểu nữ tuổi nhỏ, tính khí hơi bộp chộp, Thiếu Loan đừng để ý.” Huyền Cực nói với Phương Khác.
Phương Khác chỉ cười trừ, không tiếp lời. Y vẫn còn chưa đến mức phải đấu miệng lưỡi với một tiểu nữ sinh. Huống chi Diệp Vu Thời là người thế nào, còn chưa đến phiên nàng ta ra kết luận.
Mà một bàn phật tu không xa đó, trên mặt phật tu đọc tên vừa nãy xuất hiện nụ cười, nhàn nhạt nhìn qua đây một cái. Diệp Vu Thời? Sau đó đưa mắt nhìn Phương Khác một lúc. Kiếm tu? Khi muốn dời mắt đi lại đúng lúc nghênh đón ánh mắt Phương Khác nhìn qua.
Phương Khác liễm mắt, phật tu này quả thật lộ ra khí tức nguy hiểm, khó trách phật tu cao hơn hai mét kia đứng bên cạnh lại vô thức phòng bị. Phật tu này dung mạo thân hình gì đều có mấy phần gầy yếu, chỉ có đôi mắt kia như dã thú chọn người cắn nuốt. Phật tu gần đây sao ai ai cũng nguy hiểm vậy?
Tốc độ thuyền bay cực nhanh, chỉ qua nửa ngày đã đến dãy núi Kỳ Liên. Phật tu của Cổ Sát tự dẫn mọi người đến nơi ở đã chuẩn bị tốt xong, nói rõ sự tình ngày mai rồi đi. Bọn họ phải trải qua sơ thí hai ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khac-thu-tien-quy/1337738/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.