Tiểu viện vẫn lặng yên như cũ, nhưng xung quanh lại tràn đầy nguy cơ, xem ra không ít người động tâm với Băng Lưu Diệm. Kim Hổ Lịch bắt đầu nóng ruột, rõ ràng trừ gã ra có ba tu sĩ kỳ kim đan, còn về mấy em bé kỳ trúc cơ, gã chẳng thèm để vào mắt.
Kim Hổ Lịch không muốn quan sát thêm nữa, Băng Lưu Diệm, mọi người tự dựa vào bản lĩnh của mình, ai giành được thì của người đó. Tiên hạ thủ vi cường! Chân Kim Hổ Lịch lập tức phát lực.
“Kim Hổ huynh! Đừng tùy tiện hành động!” Âm thanh chói tai mang theo cấp thiết.
Kim Hổ Lịch khựng một chút, khắc chế linh lực sôi sục, bất giác sinh ra nộ khí, ngữ khí bất thiện: “Lão tặc chết toi, ngươi lại giở trò quỷ gì đây?”
Qua một hồi âm thanh đó lại vang lên, mang theo trào phúng: “Kim Hổ lão nhi, ngươi chớ không biết tốt xấu như vậy. Vội vàng không ăn được đậu hủ nóng, chưa làm rõ tình huống, đến lúc đó ngươi chính là con bọ ngựa.”
Sắc mặt Kim Hổ Lịch tối thui, tuy biết Tô Thiết Nhi nói đúng, nhưng gã không thích thái độ của Tô Thiết Nhi. Bọn họ quen biết hai mươi mấy năm, là bạn mà không phải bạn, là địch lại chẳng phải địch. Tuy không hợp nhau, nhưng thường xuyên hợp tác.
“Vậy ta thật muốn xem thử, con hoàng tước nào ăn được bọ ngựa ta.” Kim Hổ Lịch hung tợn nói, nhưng chân vẫn chưa động.
Tô Thiết Nhi đang định nói, dị biến chợt phát sinh.
Một tu sĩ kim đan có cùng suy nghĩ với Kim Hổ Lịch bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khac-thu-tien-quy/1337696/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.