Mặc dù không nỡ nhưng sau mấy ngày ở quê lo xong hậu sự cho ba thì tôi cũng phải về lại Sài Gòn để tiếp tục học. Vì sợ má ở lại nhìn cảnh vật xung quanh sẽ nhớ ba rồi đau buồn, nên tôi khuyên má lên ở với tôi, để nhà cửa ruộng vườn lại cho bà con dòng họ xem giúp. Hai vợ chồng sống với nhau mấy chục năm giờ đây còn lại một mình má mỗi ngày nhìn những thứ quen thuộc toàn kỷ niệm của ba và má, chịu làm sao thấu? Nhưng má lại nói là để má lo cho xong 49 ngày của ba rồi má lên với tôi, nên tôi cũng đành chấp nhận mà quay về Sài Gòn một mình trước.
Trước đó Lụa đã nói hôm tôi đi chị không tiễn tôi được vì nhà chồng chị có đám giỗ, không chốn đi được, chị hứa với tôi sẽ giải quyết ổn thoả mọi chuyện và chờ tôi về đón chị cùng con đi. Tôi cũng lo bên đó sẽ khó dễ chị nên không than phiền gì mà còn an ủi để chị an tâm. Sau đó tôi biết được thì ra lần đầu tôi lên Sài Gòn chị đã len lén đứng bên rặng dừa nhìn tôi, chị nói vì sợ tôi giận chị nên chị không dám ra mặt. Thì ra hôm đó tôi không nhìn lầm! Người đó đúng là Lụa, bỗng tôi cảm thấy lòng tràn đầy ấm áp và tự tin. Tin lần này khác những lần trước và tin vào Lụa, mặc dù Lụa chưa từng kể rõ ràng mọi chuyện cho tôi nghe, chị chỉ nói sau này vào thời điểm thích hợp hơn sẽ nói nhưng tôi vẫn chọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khac-ghi/923568/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.