Trần Thanh Lan kinh ngạc nhìn Lâm Vũ Phong vài giây, không xác định hỏi, "Anh nói cái gì?"
Hàn Duy Thái vẫn chưa đi, sao có thể.
Lâm Vũ Phong ngoắc ngoắc tay ý bảo cô tự mình đến xem.
Trần Thanh Lan đi đến trước ban công thì thấy xe của Hàn Duy Thái vẫn còn dừng dưới lầu, thật sự vẫn chưa đi.
Lâm Vũ Phong cũng không nhiều lời, giống như chuyện vết thương trên mặt cô, cô không muốn nhắc đến thì Lâm Vũ Phong cũng sẽ
không nói gì thêm.
Ngay từ đầu mục đích chính của anh ta là vào công ty và nắm giữ quyền lực thực sự, bây giờ anh ta đã có được những thứ đó.
Đối với chuyện riêng của Trần Thanh Lan, nếu cô muốn nói thì anh ta sẽ nguyện ý nghe, còn nếu cô không muốn kể ra thì anh ta cũng
không hỏi đến.
"Cô đi đi. Tôi tạm trông chừng chỗ này giùm cô." Lâm Vũ Phong nói.
Trần Thanh Lan do dự vài giây rồi đi xuống.
Trời vẫn còn rất rét, kính xe được hạ xuống, Hàn Duy Thái ngồi trong đó hút thuốc, tùy ý gác tay lên cửa kính, thi thoảng có mấy cơn gió lạnh thổi qua người anh.
Trần Thanh Lan dừng chân một chút rồi đi đến chỗ anh, "Sao anh vẫn chưa đi?"
"Chờ em." Giọng anh trầm thấp, tựa như đang cất giấu những cảm xúc khó nói nên lời.
Trần Thanh Lan kéo cửa xe rồi ngồi vào, Hàn Duy Thái sợ cô lạnh nên đã lập tức đẩy kính xe lên, "Mệt rồi phải không, tôi đưa em về..."
Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khac-cot-ghi-tam/2468871/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.