Nghiêm Cẩn không đoán được ra Hàn Duy Thái có ý gì.
Hàn Duy Thái ném tập tài liệu lên bàn, hơi ngẩng mặt lên, ngữ khí lạnh lùng nói: "Sao vậy, lời của tôi nói anh không hiểu sao?"
Nghiêm Cẩn vẫn kiên trì, "Tôi đã dẫn người đến rồi, anh thật sự không thấy đó thôi, tôi thấy cô ấy hình như tâm trạng không được tốt cho lắm, trên mặt còn có một vết sẹo..."
Không nhắc đến vết sẹo trên mặt đó còn được, vừa nhắc đến Hàn Duy Thái liền nhớ đến dáng vẻ khi cô muốn cắt đứt quan hệ ngày hôm đó.
Sự tức giận kia từ trước đến nay chưa từng biến mất, cầm tập văn kiện ở trên bàn lên, ném về phía Nghiêm Cẩn, "Cút!"
Nghiêm Cẩn sợ đến mức giật mình, nhanh chóng lùi lại đi ra ngoài.
Đứng ở cửa anh ta vẫn chưa hết hoàng hồn, anh ta không biết Hàn Duy Thái vì sao lại tức giận đến vậy.
Lúc trước không phải là rõ ràng rất thích Trần Thanh Lan sao?
Không tiếc gì vì cô ấy mà dính dáng đến người như Long Triệt.
Nhiều năm như vậy, cho dù Lương Tử Bạc giở trò gì, anh đều không xuống nước.
Nghiêm Cẩn quay đầu nhìn Trần Thanh Lan đứng ở một bên, "Cô sao lại đắc tội với sếp lớn nhà tôi rồi vậy?"
Trần Thanh Lan cắn môi không nói, lẽ nào nói, không chịu nổi hành động cầm thú của Hàn Duy Thái, nên đòi chia tay với anh ta?
"Cô đi đi, tôi sợ là không giúp được cô đâu, tôi chưa từng thấy anh ấy tức giận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khac-cot-ghi-tam/2468866/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.