"Không thì làm gì bây giờ?" Trần Hùng cũng tức giận, nhưng không biết phải làm sao?
Ban đầu, là do ông ta đưa ra quy định, ai có nhiều cổ phần nhất thì người đó giữ chức chủ tịch quản lý công ty.
Chắc chắn Hàn Duy Thái sẽ chướng mắt một công ty nhỏ bé này.
Nên đương nhiên quyền lợi vẫn sẽ là của ông ta.
Ai biết được, con bé chết tiệt kia, tính tình lại lớn như vậy, ngay cả đạo đức cũng không quan tâm, đi dụ dỗ Hàn Duy Thái, lấy cổ phần công ty, sau đó phản bội ông ta.
"Không phải mỗi ngày đều khoe khoang, Hàn Duy Thái yêu Vi Vi như nào sao, đối xử với Vi Vi tốt như thế nào sao? Bà kêu Vi Vi trả lại cổ phần đó cho tôi, tôi sẽ không ngồi ở nhà như không có chuyện gì đâu."
Lưu Ngọc Tuyết nghẹn ngào nói: "Sớm biết nó không biết xấu hổ như vậy, còn không bằng khiến nó chết đi trong tù còn hơn."
Trần Hùng nhíu mày, ông ta còn không nghĩ tới chuyện mắng Trần Thanh Lan, mắng độc ác như thế nào, vì ông ta cảm thấy mình làm
vậy cũng không được cái gì cả.
Nhưng từ miệng người khác nói, con gái đáng chết của ông ta, cả người đã có chút thay đổi.
"Đừng nói lời khó nghe như vậy, trên danh nghĩa, con bé cũng là con của chúng ta mà."
Lưu Ngọc Tuyết khoanh hai tay lại, ngồi trên sofa, vẻ mặt khinh thường: "Ai da, con gái của tôi? Tôi không có phúc lớn như vậy đâu, có
thể có được cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khac-cot-ghi-tam/2468852/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.