Không thể nào phủ nhận chuyện quá khứ, cô cũng không muốn cố ý giấu diếm ai cả, chỉ là cô không thể nói ra.
Hàn Duy Thái là quan chức đời thứ hai, ông cụ Hàn vẫn còn đang nắm quyền, nếu như tin anh có tình nhân đã từng ngồi tù bị truyền ra
ngoài, ông cụ nhất định sẽ bị ảnh hưởng bởi vấn đề tác phong sinh hoạt của anh.
Sợ rằng sẽ có người cố tình đâm sau lưng.
Danh tiếng của anh sẽ bị tổn hại, bản thân cô cũng sẽ không có được những gì mình muốn.
Vì sự an toàn, cô đã nói dối.
Cô ôm chặt Hàn Duy Thái, vùi mặt vào vòng tay anh, "Không phải ai cũng như anh, sinh ra đã có cuộc sống tốt đẹp như vậy."
Có một gia đình hoàn chỉnh, bố mẹ hạnh phúc, khoẻ mạnh.
Còn mọi thứ của cô đều đã tan nát, bất hạnh, mẹ đã qua đời, con cô cũng không còn nữa.
Người thân thiết duy nhất của cô và người mà cô yêu thương nhất đều lần lượt bỏ cô mà đi.
Đôi khi cô cảm thấy rất mệt mỏi, nhưng khi nghĩ đến quá khứ, tất cả mọi khó khăn gian khổ đều trở nên vô cùng nhỏ bé, tâm thường.
"Tôi buồn ngủ quá!" Cô nhắm mắt lai, trông có vẻ rất kiệt sức.
"Ngủ đi."
Hàn Duy Thái vuốt tóc cô, giọng điệu nhẹ nhàng, lộ ra vài phần dịu dàng ấm áp.
Trằn trọc cả một đêm, Trần Thanh Lan thật sự rất mệt mỏi, không bao lâu sau liền ngủ thiếp đi trong lòng Hàn Duy Thái.
Cô ngủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khac-cot-ghi-tam/2468794/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.