Trần Thanh Hoàng vội vàng nói: "Không phải là em ngắm trúng một bãi đất ở bên một con suối sao? Em nhờ anh rể giúp em để giữ thể diện, cũng chỉ cần một câu nói..."
Nháy mắt, sắc mặt Trần Thanh Vi liền thay đổi, ngày hôm qua Trần Thanh Hoàng cũng đã nói qua với cô ta chuyện này nhưng cô ta từ chối.
Không ngờ hôm nay nó lại nói lại...
Cô ta thậm chí không biết phải giải thích với Hàn Duy Thái như thế nào, chỉ có thể quát Trần Thanh Hoàng: "Em muốn làm gì, thì phải dựa vào khả năng của chính mình..."
Trần Thanh Hoàng cũng không phải dạng vừa, vừa nghe cô ta nói thế thì sầm mặt: "Chị còn chưa gả vào nhà họ Hàn mà đã ra cái phong
thái của mợ cả rồi, đừng quên rằng vì sao chị có được ngày hôm nay, nếu như không phải Thanh..."
"Trần Thanh Hoàng!" Trần Thanh Vi vội vàng cắt ngang lời nói không suy nghĩ của Trần Thanh Hoàng, cô ta giữ chặt lấy Trần Thanh Hoàng, trừng mắt nhìn cậu ta: "Chị xem em là em chị, nên vẫn luôn nuông chiều, yêu thương em.Hôm nay là sinh nhật của chị, em định làm loạn đến mức khiến chị mất hết mặt mũi sao?"
Nhìn thấy ánh mắt cảnh cáo của Trần Thanh Vi, cậu ta cũng ý thức được việc mình thiếu chút nữa là nói sai rồi.
Cậu ta có chút ngượng ngùng nhưng không nhận sai, vẫn mạnh miệng nói: "Chị nói chị đau lòng cho em thì tai sao không giúp em? Cũng không phải là em đòi tiền, chỉ là muốn nhờ giữ giúp cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khac-cot-ghi-tam/2468788/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.