Cô lười không muốn động đậy, cả người đều đau nhức.
Nhưng chuông cửa lại vang lên.
Cô chỉ có thể đứng dậy ra mở cửa.
Quý Phong trong tay cầm bữa sáng đứng ở cửa, nhìn thấy cô lập tức nói, "Anh đang chuẩn bị đi làm, vừa hay thuận tiện mua bữa sáng cho em..."
Nói được một nửa anh mới nhận ra dáng vẻ của Trần Thanh Lan lúc này.
Lông mày càng lúc càng nhíu chặt hơn.
Trần Thanh Lan tự giễu nói, "Có phải muốn hỏi em tại sao lại thành ra bộ dạng "đức hạnh" như này phải không?"
"Thanh Lan..."
"Quý Phong, em không xứng đáng để anh đối xử tốt với em đâu, em dơ bẩn lắm! Anh đi đi."
Tay Quý Phong run lên, bữa sáng đang cầm gần như tuột xuống khỏi tay.
Trần Thanh Lan nói xong liền muốn đóng cửa, Quý Phong chặn cửa lại, sắc mặt khó coi, nhưng vẫn coi như không có chuyện gì xảy ra, "Ăn trước đi, dạ dày em không tốt lắm."
Sau đó đi vào phòng tắm lấy một chậu nước nóng đặt trước sofa cho cô ngâm chân.
Trần Thanh Lan giống như hình nộm không có linh hồn, bước đến sofa ngồi xuống một cách máy móc, nhưng không đặt chân vào trong chậu nước, nhìn Quý Phong.
Quý Phong cầm lấy chân của cô, để vào trong chậu nước, "Tại sao lại không trân trọng bản thân như vậy?"
Rốt cuộc đã đi bao nhiêu lâu, chân mới trở thành thế này.
"Sao anh vẫn không hiểu?"
"Anh rất hiểu, em muốn cái gì..."
"Anh không biết!"
Đột nhiên Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khac-cot-ghi-tam/2468752/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.