Lưu Ngọc Tuyết tươi cười vui sướng đến híp cả mắt, liếc mắt nhìn Trần Hùng, cảm thấy ông ta làm rất tốt.
Nếu không phải do Trần Hùng đột nhiên hỏi thì cũng không biết đến bao giờ Hàn Duy Thái mới nhắc tới đây.
Chỉ là bà ta không biết, cho dù Trần Hùng không có hỏi thì Hàn Duy Thái cũng đã có kế hoạch rồi.
Lưu Ngọc Tuyết đích thân tiễn Hàn Duy Thái ra tận cổng, quan tâm dặn dò anh: "Đêm muộn rồi, cháu đi đường phải lái xe cẩn thận đó."
Hàn Duy Thái bảo bà ta vào nhà, sau đó lái xe rời đi.
Anh lái xe với tốc độ rất nhanh, không có về nhà mà lái xe đến quán bar, anh muốn tìm hiểu rõ, là ai đã tính kế mình.
Anh từ trước tới giờ không phải là người hiền lành, cũng chưa bao giờ có một ai có thể sống yên ổn sau khi tính kế anh.
Đèn neon ngoài cửa sổ xe nhanh chóng loé lên, anh chợt nhớ tới câu nói của Trần Thanh Vi.
Đối với Trần Thanh Vi, anh là thích cô ta hay chỉ là đang chịu trách nhiệm.
Thật ra, bản thân anh cũng không biết, chỉ là, lúc đầu biết được bản thân đã lấy đi lần đầu tiên của một người con gái, thì cũng phải có trách nhiệm với cô gái đó.
Chứ đều không có dính dáng gì tới tình yêu.
Ngay sau đó chiếc xe dừng lại ở lối vào của quán bar, khi anh chuẩn bị xuống xe thì nhìn thấy một chiếc xe khác đang đậu ở lối vào.
Đứng bên cạnh xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khac-cot-ghi-tam/2468743/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.