Quý Phong nắm cổ tay Trần Thanh Lan, không cho cô từ chối: "Ngày hôm qua đã nói là chúng ta đi ăn cùng nhau, em muốn đổi ý à?"
Trần Thanh Lan nhìn Quý Phong đã lấy lại bình tĩnh, giống như chưa từng xảy ra chuyện gì.
"Quý Phong..."
"Em tưởng rằng dùng cách như vậy là có thể đẩy anh ra sao? Anh cho em biết, tuyệt đối không có khả năng đâu."
Ánh mắt anh kiên định, kiên quyết đến độ làm lay động ý định muốn đẩy anh ra của Trần Thanh Lan.
Ba năm qua, thời khắc cô đau khổ và bất lực nhất, người đàn ông này không cầu báo đáp, không rời không bỏ mà đi cùng cô.
Phần tình cảm này quá nặng.
Cô sợ mình không thể nào đền đáp được.
"Quý Phong..."
Quý Phong kéo cô vào lòng, cắt ngang lời cô muốn nói.
Anh đã quá hiểu cô muốn nói gì.
Anh sẽ không ép cô, anh sẽ chờ, đợi đến ngày đám người xấu xa đó nhận hết mọi sự trừng phạt, đợi tới ngày cô có thể mở lòng yêu anh, nói chuyện yêu đương.
"Anh chờ em, chờ em hoàn thành những chuyện em muốn làm, cho dù phải mất bao lâu."
Quý Phong cúi đầu hôn lên tóc cô.
Giả vờ kiên cường đều bị hoà tan trước lòng khoan dung của Quý Phong.
Cô không muốn khóc, không muốn rơi nước mắt trước bất kỳ ai.
Vì đó là biểu hiện của sự yếu đuối.
Nhưng lúc này đây, cô không kiềm được.
Quý Phong mềm lòng, tự tay lau nước mắt cho cô.
"Còn chưa ăn cơm đấy, anh đã đặt chỗ rồi, dẫn em đi ăn món ngon nhé." Quý Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khac-cot-ghi-tam/152480/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.