Trần Thanh Lan quay đầu đi, mặt đau rát nhưng cô không quan tâm, cô chỉ muốn cứu đứa con trong bụng, nhân cơ hội này kêu to lên: "Có ai không cứu với, có ai không...nhanh tới đây..."
"Đồ hèn hạ!" Nữ tù nhân cầm đầu lần nữa bịt miệng của cô lại, cô ta cũng không dám làm lớn chuyện, ra lệnh cho hai người kia: "Lấy con dao dưới gối cho tao."
Nhưng vào lúc này cửa nhà tù bỗng nhiên bị đẩy ra, mấy nữ tù nhân giật nảy mình, nhao nhao dừng tay nhìn mấy người cán bộ trại giam đang đến gần.
"Các cô đang làm gì đó?" Cán bộ trại giam hét lên, mấy người đó vội vàng rút tay lại, ngồi xổm ở góc tường, hai tay ôm đầu, dáng vẻ hung hăng càn quấy vừa rồi không còn nữa.
"Mau cứu con của tôi, cầu xin các anh!" Trần Thanh Lan máu me đầy người nằm nhoài trên mặt đất, túm lấy ống quần của một cán bộ trại giam cầu xin.
Nhìn dáng vẻ thảm hại của cô, cán bộ trại giam cũng thấy sợ, việc này nếu xử lý không tốt e là sẽ chết người.
Có một cán bộ trại giam thấy dáng vẻ của cô, sinh ra lòng trắc ẩn, anh ta thấp giọng nói với một cán bộ khác: " Đưa đến bệnh viện đi, nếu chết người thì chúng ta cũng nuốt không trôi đâu."
Người đối diện gật đầu, sau đó Trần Thanh Lan được đưa đi bệnh viện.
Lúc này ở Hà Nội, mưa rơi xối xả.
Trần Thanh Lan ở trong phòng phẫu thuật, bụng dưới đau đớn từng cơn khiến cô không còn chút sức lực nào để cử động, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khac-cot-ghi-tam/152472/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.