Lớp học và hành lang im ắng trước nay chưa từng có, mãi đến khi "Rầm --" một tiếng, Chúc Dư bất thình lình đập bàn.
"Không thể nào, tuyệt đối không có khả năng! Tôi phản đối cuộc hôn nhân này!"
"Người ta đẹp trai tài giỏi, đến lượt yêu quái như cậu phản đối hả?" Một giọng nữ từ trong góc lớp ung dung truyền tới.
Bổn yêu quái Chúc Dư: "......"
Cậu ta nghi ngờ mình bị đá xéo, nhưng cậu ta không có bằng chứng.
"Địch Tử, ông chắc chắn mình nghe đúng chứ?" Đỗ Hành đi tới bên cạnh Vương Địch, "Trì ca và ai đó hẹn... ấy, sao chẳng có một tí tiếng gió nào."
"Lẽ nào là yêu đương bí mật à?"
"Đừng nói là yêu đương bí mật, ngay cả yêu đương bí ẩn cũng chẳng kín như vậy."
Vương Địch tức giận: "Một đống ba la bô lô trước đó của lão Vương quả thực tôi không nghe rõ, nhưng mấy câu cuối cùng chỉ thiếu điều bắc loa lên hô thôi, tôi lấy đạo đức ra thề luôn!"
Bầu không khí ngưng trệ lần thứ hai.
Đỗ Hành hít sâu một hơi, rút chồng giấy Tuyên Thành mới từ trong góc sâu nhất hộc bàn ra, xé cái "roẹt" một tờ, rồi lập tức đi tới trước mặt một người: "Thanh Thanh, đến lượt cậu ra tay rồi."
Thanh Thanh, Khâu Trường Thanh, nhân tộc chính hiệu, nhưng cũng là người thừa kế thứ 83 chính thức của Thanh Vân Quán ở Thụy Thành.
"Nào, vẽ một lá bùa bói một quẻ đi."
"Trường học cấm bùa, cậu còn dám mang bùa giấy Tuyên Thành à? Chúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khac-biet-giong-loai-lam-sao-yeu-duong/3457727/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.