"Bốp --"
Một cái tát giòn tan rơi xuống.
Tang Du ngồi bên mép giường bụm cái trán đỏ lên: "Đánh thật đấy à."
Hề Trì nằm lại giường lần nữa.
Mặt trời sắp lặn, bóng cây đung đưa theo gió hắt lên trên người, có chút lóa mắt.
Tang Du kéo người dậy: "Mượn chút linh khí thôi mà, cũng chẳng phải chuyện gì to tát, lẽ nào Giang Lê không đồng......"
...... Thật sự cũng hơi khó nói.
Giáo viên y tế: "Hồi nãy còn ở cùng em một tiếng lận đấy, nom rất dễ nói chuyện."
Tang Du "hừ" một tiếng: "Dễ nói chuyện á? Thầy nói Giang Lê sao?"
Đó là Kim Ô đấy.
Nhà Kim Ô có thể nuôi ra kẻ rảnh rang sao.
"Cái tên Giang Lê này bình thường trông kiêu ngạo lạnh lùng dễ lừa người thế thôi, nhưng đánh nhau á......" Tang Du chậc một tiếng, "Em chỉ có thể nói, may mà Giang Lê không phải thời kỳ phản nghịch, không thì, Nam Sơn chính là khu thống trị của cậu ta rồi."
Hề Trì tự dưng nhớ tới cái nắm vạt áo đồng phục bị cậu vò đến nỗi hết cách nhìn người đó, im thin thít.
Tang Du dùng khuỷu tay huých huých Hề Trì: "Cậu còn nhớ trước đây trong diễn đàn Xiaonei Sơn Hải, có người từng hỏi về chuỗi tràng hạt trên tay Giang Lê không?"
"Chuyện này cậu còn ấn tượng cơ à?"
Hề Trì suy nghĩ một hồi.
Khi ấy vừa lên lớp 10, một bài post trong diễn đàn đã được đẩy lên trên đầu tận ba ngày, lầu chính là bức ảnh một đoạn cổ tay, ngón
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khac-biet-giong-loai-lam-sao-yeu-duong/3431410/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.