Châu Dã cả mặt cũng không có cảm xúc gì dao động, cậu nói: “Biết rồi, dì cứ bận việc tiếp đi ạ”.
“Cậu…”.
Châu Dã đứng dậy.
“Cậu về phòng trước đi, không có chuyện gì thì đừng ra”.
36.
Tôi vẫn đứng trước cửa phòng sách.
Cửa không đóng chặt, tiếng trò chuyện bên trong cũng dễ dàng mà lan ra.
“Ba thấy con đúng là ăn mật gấu oai hùm rồi!”.
Giọng ba Châu nặng đi, mang theo phẫn nộ.
Ông giống như là ném cái gì vào bàn, đụng vào li trà sứ bên cạnh, âm thanh rơi vỡ đinh đang.
“Con có biết con làm cái gì không!”.
Mãi một hồi lâu, âm thanh của Châu Dã mới hiện lên.
Cười lạnh, mang theo mấy phần chế giễu.
“Làm sao, có phải sợ bên trong cũng có những chuyện không sạch sẽ của ba à?”.
“Châu Dã” ba Châu nâng cao giọng “Con đang nghĩ con nói chuyện với ai hả!”.
“Đương nhiên là Châu thị ủy công chính liêm minh ạ”.
“Lang kang”.
Tim tôi đập mạnh.
Là tiếng của li trà đập nát xuống đất, nghe thấy tiếng này, lực ra chỉ có lớn không có nhỏ.
“Con muốn đối phó thế nào với tên Vương Hạo kia ba không quản, nhưng con đừng tự cho là mình thông minh đi thu thập những chứng cứ đó, con có biết những đồ vật đó có thể ảnh hưởng đến lợi ích của biết bao nhiêu người, con muốn đập bỏ Vương gia, chính là cùng những người đó đối đầu, ba có thể tra ra là con, con cho là người ta tra không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kha-tri-ha/2839891/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.