Lại một đoạn thời gian tiếp xúc, Anh Lê cảm thấy Lý Liên Y ngoại trừ vẻ ngoài lộ ra chút ngạo khí đặc biệt, còn lại quả thực là một đứa trẻ rất tốt, không mắc bệnh công tử như nhiều kẻ nhà giàu khác.
Tại thư phòng, Anh Lê mang ra rất nhiều sách truyện ngụ ngôn cho Lý Liên Y đọc.
Còn anh ngồi trước bàn làm việc xem tài liệu trong máy vi tính, chỉnh lý lại tư liệu cần cho buổi họp tới. Lý Liên Y ngồi trên sô pha, lật xem quyển truyện đang đặt trên bàn trà.
Thư phòng một mảnh an tĩnh, chỉ nghe tiếng tích tắc của chiếc đồng hồ kiểu cổ.
Hoàn thành xong đống tài liệu, Anh Lê rời mắt khỏi máy tính, ngẩng đầu lên, thấy Lý Liên Y đang đọc truyện cười, lật giở từng trang sách một, khóe miệng khẽ nhếch, mang theo tia cười nhàn nhạt.
Cậu ngồi yên lặng ở đó, lông mi dài chớp động, ánh mặt trời chiếu lên khuôn mặt, toàn thân tựa hồ đang tỏa sáng, dung mạo thanh tú, thực sự… rất đáng yêu.
Anh Lê thầm nghĩ, trách không được có những người cứ nhất định muốn sinh con, nếu có được một đứa trẻ như Lý Liên Y thì còn gì tuyệt vời hơn.
Sắp xếp lại tài liệu trên tay, đóng dấu, đóng sách xong, Anh Lê đứng lên.
Lúc anh bưng hai tách trà đến bên cạnh Lý Liên Y, mùi hồng trà kem đã tỏa ngát hương làm cậu đang cắm cúi đọc sách cũng phải ngẩng đầu lên.
Uống trà, Anh Lê hỏi: “Những cuốn sách này, cậu thích nhất truyện nào?”
Lý Liên Y lấy ra một quyển đặt trên cùng, Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kha-tang-ky-dac-ai-co-tung-nghi-den-yeu/133167/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.