Hôm nay thời tiết sáng sủa, ánh nắng tươi sáng, kẻ bất hạnh bị sai đến thư phòng giúp đỡ Nguyệt cô nương và Phong cô nương phơi sách, phơi được một nửa thì bỗng thành chủ đến đây, ba người sợ tới mức đồng loạt quỳ xuống.
Thành chủ là một người rất uy nghiêm, dựa trên khí chất mà nói thì thiếu thành chủ rất giống hắn. Nhìn thấy sách được mở ra, bên trong có không ít chỗ bị mọt sách cắn nát, sắc mặt thành chủ lập tức trở nên khó coi.
Chỉ chốc lát sau, nhị công tử chạy nhanh đến đây, thành chủ phất tay áo một cái, trầm giọng nói: “Kỳ nhi, mấy tháng này ngươi có bỏ thời gian ra để đọc sách hay không?”
“Này….. Con….. Đọc….. Đọc…..” Nhị công tử toát mồ hôi lạnh, hắn ngày thường đi khắp nơi huênh hoang kiêu ngạo, lúc này đứng trước mặt thành chủ lại giống như chuột thấy mèo, ngay cả nói cũng không rõ chữ.
“Đọc ư, người vào trong đi, ta kiểm tra ngươi.”
Thành chủ nhấc chân rảo bước đến thư phòng, nhị công tử cọ cọ xát xát mà đi theo vào, Nguyệt cô nương, Phong cô nương và kẻ bất hạnh đứng ở ngoài cửa, tinh tường nghe được không lâu sau, từ bên trong truyền ra một tiếng tát tai vang dội, sau đó là tiếng gầm của thành chủ.
Thời gian nửa nén hương trôi qua, cửa thư phòng mở ra, sắc mặt của thành chủ vô cùng giận dữ, phất tay áo bỏ đi.
Nhị công tử điều chỉnh bộ dáng khúm núm, phát giận lên, quăng đồ đạc trong thư phòng tứ tung, cơn giận còn sót lại vẫn chưa tiêu tan quát:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kha-lien-trung-dich-hanh-van/96227/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.