Buổi sáng cuối tuần không có việc gì đặc biệt quan trọng cần làm cả, Châu Kha Vũ vốn dĩ muốn hỏi Lưu Chương có muốn cùng ăn một bữa cơm không, nhưng Lưu Chương nói với hắn đã hẹn gặp với bạn bè, nhanh chóng trả phòng, Châu Kha Vũ thu lại ánh mắt.
Thật chán nản, haiz.
Nhưng hắn vẫn là có chút không can tâm, nghĩ tiếp tục đề nghị với Lưu Chương, thêm wechat nhỉ, nếu như anh cần bổ sung về việc dánh dấu, em có thể tìm anh.
Lưu Chương bật cười thành tiếng: "Đánh dấu tạm thời tại sao lại cần bổ sung nhỉ? Không phải là nên đợi nó phân tán ư?"
Châu Kha Vũ mới phản ứng lại bản thân đã nói ra câu ngu ngốc gì. Trong lòng đang chửi bản thân, lấy lí do cũng lấy không đàng hoàng, chẳng trách không theo đuổi được anh ấy, đồ ngu ngốc.
Có lẽ là thấy dáng vẻ hắn xấu hổ vừa đáng thương vừa buồn cười, Lưu Chương lấy điện thoại của hắn lưu lại phương thức liên lạc của mình rồi sau đó còn đưa cho hắn. Trong ánh mắt ngạc nhiên vui mừng của Châu Kha Vũ không tự nhiên quay đầu, giục hắn nhanh thu dọn đồ rồi rời khỏi.
Cho một viên kẹo thêm một cái tát, còn có thể khiến đối phương cảm thấy ngạc nhiên vui mừng không lường tới.
Lưu Chương, không hổ là anh.
Châu Kha Vũ khi rời đi còn giữ chặt điện thoại đi ba bước quay lại một lần, hắn thực sự mong đợi, biết đâu một ngày nào đó Lưu Chương sẽ chủ động liên lạc với hắn.
-
Khi Doãn Hạo Vũ bước vào phòng, Lưu Chương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/kha-chuong-sau-khi-cuong-che-danh-dau-doi-tuong-yeu-tham/1026944/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.