Chương trước
Chương sau
Mặt trời chói chang, Giang Hàn mang theo Kết Tử đi lên núi săn thú.

Kết Tử dùng ra hết sức lực từ khi sinh ra, run rẩy mà kéo ra trường cung trong tay, nhắm ngay con gà rừng cách đó 10 mét, bắn mũi tên ra.

Khi mũi tên dài bay ra, Giang Hàn liền nhíu mi. Không ngoài dự kiến, mũi tên bắn trật, gà rừng đập cánh phành phạch chạy trốn.

Hắn lập tức khai cung, ngay sau đó, mũi tên đã bắn trúng vào yếu hầu của gà rừng.

Kết Tử từ trong bụi cỏ đi ra, gục đầu xuống, chờ sư phụ răn dạy.

"Lực cánh tay của con quá yếu...... Đừng có gục đầu ủ rũ, phải ngẩng đầu ưỡn ngực, nam nhi phải cso dáng vẻ của nam nhi!" Giang Hàn nói đến một nửa, thấy Kết Tử giống như tiểu tức phụ bị khinh bỉ cúi đầu, nhịn không được quở mắng.

"Vâng, sư phụ." Kết Tử bĩu môi, dứt khoát ngửa đầu nhìn hắn. Vóc dáng nàng lùn, sức lực tự nhiên nhỏ, có biện pháp nào khác sao!

Nửa năm qua đi, thiếu niên trước mắt chỉ cao thêm một chút, làn da lại càng ngày càng trắng nõn, làm cho đôi môi kia càng thêm hồng nộn, mắt hạnh càng thêm liễm diễm, so với nữ oa đẹp nhất trong thôn còn tinh xảo hơn vài phần.

Giang Hàn bất đắc dĩ mà thở dài, mỗi lần hắn dùng ngữ khí hơi nghiêm khắc một chút là đồ đệ này sẽ vạn phần ủy khuất mà nhìn hắn, làm hắn mạc danh mềm lòng, không thể không bỏ dở nửa chừng. "Thôi, đi đến bên dòng suối thu thập chuẩn bị nướng gà đi."

Kết Tử hoan hô một tiếng, vui rạo rực mà đi theo hắn, gà rừng sư phụ nướng là ngon nhất.

Núi rừng không có đường, Giang Hàn cầm theo gà rừng ở phía trước phát quang, thình thoảng quay đầu lại nhìn xem Kết Tử có đuổi kịp hay không, đi được khoảng gần một nén nhang thì rốt cuộc đi tới bên khe suối.

Ngọn núi này thường có mãnh thú lui tới, hiếm có thôn dân đi vào, cho nên thập phần u tĩnh.

Suối nước trong veo một đường thẳng tắp mà chảy xuống, cổ thụ hai bờ sông xanh um tươi tốt, giảm phần nóng bức giữa hè.

Kết Tử đứng ở bên dòng suối, chỉ vào con cá bơi lội trong đó kêu to: "Sư phụ, ngài xem, nơi này có cá, ngài mau bắt cho con ăn đi!"

Giang Hàn nhàn nhạt mà liếc nàng một cái, ngồi xổm giết gà ở một bên, không vui nói: "Muốn ăn thì chính mình đi xuống bắt!" Hắn có phải đã quá nuông chiều tiểu đồ đệ này hay không? Nên bây giờ mới dưỡng thành tính cách mọi chuyện đều ỷ lại chính mình như thế?

Kết Tử nhìn suối nước chỉ sâu khoảng nửa thước kia, lại nhìn nhìn sư phụ không hề ngẩng đầu lên, thanh thúy nói: "Tự mình bắt thì tự mình bắt!" Duỗi tay cởi áo ngoài to rộng ra, đang muốn bước vào trong nước thì dứt khoát lại đem trung y cởi sạch sẽ, chỉ mặc một cái quần đùi màu trắng. Trời đang nóng như vậy, lát nữa vạn nhất bắt không được cá, vậy thì thống thống khoái khoái tắm rửa một cái đi.

Giang Hàn vội vàng thu thập gà rừng nên cũng chưa từng nhìn về phía nàng.

Chờ hắn thu thập xong liền thấy Kết Tử đưa lưng về phía hắn, đang tắm kỳ nha.

"Đứa nhỏ này, ngược lại rất hưởng thụ." Hắn bất đắc dĩ cười, đang muốn xoay người đi thu thập củi gỗ thì trong lòng bỗng nhiên lại nảy ra một ý tưởng. Lặng yên không một tiếng động mà cởi quần áo, hắn hít sâu một hơi, lặng lẽ lẻn vào trong nước, bơi về phía Kết Tử bên kia.

Tâm tình Kết Tử rất tốt, hừ một tiểu khúc quen thuộc trong trí nhớ, hất nước lên trên người.

Một đầu tóc dài của nàng tán trên vai, mặt mày động lòng người.

Bộ ngực đã lộ góc nhọn, nếu có người thấy bộ dáng hiện tại của nàng thì nhất định có thể nhận ra thân phận nữ nhi của nàng.

Nhưng mà Giang Hàn chưa từng hoài nghi giới tính đồ đệ của mình.

Hắn đã bơi đến phía sau Kết Tử, đôi tay chợt túm chặt quần của Kết Tử, dùng sức kéo xuống dưới!

Chợt bị tập kích, Kết Tử la lên một tiếng, xoay người lại.

Vì thế, Giang Hàn mới vừa đứng lên khỏi nước, nụ cười ở khóe miệng còn chưa kịp nở thì đã bị một màn trước mắt này làm chấn động đến đầu váng mắt hoa.

"Kết Tử, con là nữ?"

Kết Tử tức giận đến nỗi mặt đẹp đều đỏ lên, lớn tiếng biện giải: "Con là nam, ngài mới là nữ ấy!" Kêu xong, kéo quần đùi của mình lên, nổi giận đùng đùng mà chạy lên bờ.

Ý thức của Giang Hàn còn dừng lại ở hình ảnh chợt lóe qua vừa rồi, trong lòng nhịn không được gào rống: Nếu ngươi là nam, ta đây là cái gì!

Gà rừng nướng chín có một mùi hương mê người, Kết Tử vô tâm vô phổi mà ăn rất ngon lành, tuy rằng vừa rồi sư phụ chơi trò lột quần đùi của nàng xuống, còn nói nàng là nữ, nhưng thịt gà này thật sự rất ngon......
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.