Thời gian thấm thoát, trong chớp mắt. Từ ngày Ngôn Mộc mang thai, đã qua ba tháng, lúc bốn tháng phần bụng của Ngôn Mộc hơi nhô lên, không nhìn kỹ còn không thể nhận ra được.
Cùng phu lang mang thai khác không giống nhau chính là, Ngôn Mộc ngoại trừ buồn ngủ thật sự không có hiện tượng nôn mửa, nghĩ có lẽ hài tử là đứa không quá nghịch ngợm.
Ban đêm nổi gió, gió nhẹ nhẹ thổi, một vòng u nguyệt lạnh lẽo treo lơ lửng trên vùng trời. Dưới hoàng hôn tối tăm, bên cửa sổ màu trắng bạc ánh trăng chiếu vào trong phòng, tùy ý gợn ra sóng ảnh nhỏ trong suốt như lụa mỏng.
Ánh sáng trắng lờ mờ, chiếu xuống trên giường nhiễm ra tia sáng trong suốt.
Âm thanh hơi than nhẹ khẽ truyền ra, thân ảnh trong chăn từ từ ngồi dậy.
Ánh trăng mờ ảo chiếu vào trên mặt Ngôn Mộc cau mày, y đứng dậy phát ra âm thanh rất nhỏ, mà do có võ nghệ hơn người thính giác nhạy bén, khi Ngôn Mộc giãy dụa ta đã mở mắt ra.
Bên trong hơi sáng, Ngôn Mộc khó chịu mà khẽ động áo lót trên người, nguyên bản xiêm y đang chỉnh tề đã hơi mở rộng, lộ ra bộ ngực mềm đầy đặn trắng như tuyết.
Y nhẹ nhàng nắm trên ngực tuyết nơi ngứa đến khó nhịn kia, có chút luống cuống mà nhìn đĩnh đầu vú đứng lên đỏ tươi.
Ngôn Mộc cúi thấp đầu, ánh trăng rơi ra rọi vào gò má của y, y có chút khó chịu giật giật.
Dường như sợ ta sẽ phát hiện, ánh mắt nhìn về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-toc-lam-phu-the/2473989/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.