Chương trước
Chương sau
Giờ ngọ ánh sáng mặt trời điểm điểm vòng ánh sáng, chiếu rọi ra thân ảnh hai người bước chậm dắt tay nhau. Đoạn đường không dài không bao xa, bởi vì nguyên nhân mang thai, đi cũng không vội vã.

Ta nhìn Ngôn Mộc hưng phấn nheo lại hai mắt, ngẩng đầu khóe mắt lông mày phảng phất đều nhiễm ý cười.

Y lây nhiễm vui vẻ cho ta, ta vui mừng đưa tin cho người nhà y.

Đường đến đại sảnh chẳng hề dài, chỉ chốc lát ta và Ngôn Mộc đã đến.

Trong chính sảnh cha cùng phụ thân đang ngồi, khiến ta bất ngờ chính là đại ca Ngôn Mộc cũng tới.

Thấy chúng ta đến, cha nhanh chóng nhìn Ngôn Mộc từ trên xuống dưới. Ngôn Mộc sắc mặt hồng hào, tinh thần vui vẻ, dáng vẻ khí huyết hồng hào, khiến tươi cười trên mặt cha càng thêm rạng rỡ.

"Ngươi chăm sóc hắn rất tốt." Ánh mắt cha khẳng định nhìn phía ta, khóe miệng hắn hơi cong lên, trong đôi mắt mang theo khen ngợi cùng thưởng thức.

"Cần phải thế." Ta mỉm cười trả lời cha, hắn cũng không kiêng kị kéo tay Ngôn Mộc, tỉ mĩ hỏi phản ứng Ngôn Mộc sau khi mang thai.

Ta biết hắn chắc chắn là muốn cho ta nghe, mới để cho ta ngồi ở một bên. Việc liên quan đến Ngôn Mộc mang thai, rốt cuộc mới vừa làm cha làm mẹ, không thể so với thế hệ trước, nghe cũng là chuyện cần thiết.

Ngôn Mộc ngoan ngoãn nghe cha dặn, mãi đến khi y ở bên tai ta nói nhỏ muốn mang cha trở về phòng ngủ, ta sờ sờ đầu y, mở miệng nói: "Đi thôi, ta sẽ chiêu đãi đại ca cùng phụ thân."

Ngôn Mộc mặt mày tươi cười, má vui mừng hiện lên từng đoá đỏ ửng, đôi mắt êm dịu toả sáng, dưới ánh mắt của ta mang theo cha vui vẻ đi hướng phòng ngủ.

Không chờ y đi xa, ta đã đi đến bên cạnh phụ thân và đại ca. Đều là nam nhân, tính tình phóng khoáng, uống rượu cùng trò chuyện cũng có một phen tư vị đặc biệt.

Buổi chiều hôm đó, ba nam nhân từ từ uống rượu bình yên vượt qua.

Lúc buổi tối, ta khiến người hầu chuẩn bị yến hội chiêu đãi cha bọn họ, ta kéo Mục Ngự Hàn cùng nhau lên tiếp khách, sau đó ta mời bọn họ ở lại chơi một đêm.

Toàn bộ buổi tối ý cười bên mép Ngôn Mộc chưa từng ngừng lại, y chỉ ngồi ở chỗ đó, một bộ bạch y như tuyết, mặt mày cong cong sáng bừng như pháo hoa.

Một cái ngoái đầu nhìn lại, đầy cõi lòng tình ý đều là ánh trăng nhu hòa, tựa gió mát ôn nhu chảy xuôi đáy lòng.

Lúc ôm Ngôn Mộc trở về, y đã có chút men say. Nam tử mang thai không thể uống rượu, vốn là lấy rượu trái cây làm cho y vui một chút, nhưng không nghĩ y ngược lại vui mừng, vài chén vào bụng đã hơi say.

Đặt Ngôn Mộc lên giường, cởi xiêm y trên người y, tay lại bị y tóm lấy. Ngôn Mộc mở to hai mắt mông lung, dưới ánh nến hai gò má hiện ra màu hồng, mắt phượng đẹp đẽ như chớp như không, khóe miệng cười mỉm nhìn ta: "Phu quân, muốn tắm."

Không chờ ta phản ứng, y đã cởi áo khoác, áo lót còn sót lại bao vây lấy thân thể gầy gò của nam tử. Dưới ánh nến chiếu sáng, vú trước ngực đè ở nơi mềm mại hiện ra, phản chiếu hình ảnh phấn hồng giữa màu trắng của áo lót.

Ta hô hấp có chút nặng nề, Ngôn Mộc dụ người mắt phượng híp lại, con ngươi như nước, sắc mặt tươi đẹp, nụ cười mang theo men say nhiều hơn một phần giảo hoạt lúc thường không có.

Nhìn y muốn cởi áo lót, ta vội vàng nắm tay y ở lòng bàn tay mình, an ủi nói: "Ngôn Mộc, phu quân ôm ngươi đi ôn tuyền. Đêm lạnh, chờ một lát hãy cởi, ngoan."

Ngôn Mộc dưới thanh âm dỗ dành, ngoan ngoãn để tay xuống. Ta khoác áo ở trên người y, cầm thảm sạch sẽ, mới dọc theo đường nhỏ không người ôm y đến nơi ôn tuyền.

Nơi ôn tuyền nhiệt khí bốc hơi như mây bay, khói xanh lượn lờ bay lên. Đi ở dưới bậc thang bằng đá hoa cương, một đường ấm áp khiến người đặc biệt khoan khoái, chỉ là Ngôn Mộc trong lồng ngực lại khó chịu cọ tới cọ lui. Ta tính dục vốn dồi dào, bị y làm phiền nơi kia đã bán cương.

Đặt y ở bên cạnh ôn tuyền, ta cởi ra y phục trên người y, khi toàn bộ đều cởi ra, hô hấp không khỏi ngừng lại.

Ôn tuyền trong ấm phòng tia sáng sáng ngời, ánh sáng kia sáng loáng chiếu vào thân thể Ngôn Mộc như tuyết như ngọc. Ánh sáng dịu dàng rải rác ở trên ngực trắng như tuyết, nơi đầu nhũ tựa như khảm nạm nhiễm màu hồng nhạt, đẹp làm cho người ta không thể dời đi tầm mắt.

Eo thon phía dưới tuy rằng do mang thai, nhưng bụng vẫn chưa nhô lên, ngọc hành ngoan ngoãn ngủ say giấu ở nơi u ám.

"Phu quân, cùng ta cùng tắm rửa." Không kịp chuẩn bị Ngôn Mộc đột nhiên nhào tới trong lồng ngực ta, thân thể trần truồng chặt chẽ cùng ta dính vào với nhau. Ánh mắt của y lấp lánh, oánh sáng lên mê người. Khóe miệng giảo hoạt khẽ nhếch, như cười như không mặt mày híp thành một đường, trên mặt nổi lên một vệt ửng đỏ nhàn nhạt.

Thấy ta có chút sững sờ, y ôm ta càng chặt hơn, cả người ôm cổ của ta, chân đẹp đẽ như ngọc câu lên trên đùi của ta, thịt mềm nơi trắng noãn cách xiêm y dán lên lồng ngực ta, xúc cảm mềm mại khiến ta hít vào một hơi, hô hấp đều hỗn loạn.

Nơi kia của ta bị y khiêu khích đến mức hoàn toàn không kềm được triệt để cứng rồi, tư thế ôm khiến Ngôn Mộc dễ dàng phát hiện dưới khố ta dị thường.

Đôi mắt đẹp của y híp lại nhìn ta, hai gò má hồng hồng, chôn ở cổ của ta làm ổ thấp giọng mở miệng: "Phu quân, ta giúp ngươi."

Ý thức được y phải làm gì, Ngôn Mộc cả người muốn từ trên người ta lướt xuống, ta kiên quyết vững vàng ôm lấy y, bỏ y vào ôn tuyền trong nước.

Nhìn y do men say hai mắt mông lung, ta hôn một cái lên mặt mày mỉm cười, thấy y lông mi run rẩy, mắt phượng dụ người tựa như lưu quang lướt qua.

Ta ở ngay trước mặt y cởi xuống xiêm y, khi ta cởi ra toàn bộ quần áo, gậy thịt tím hồng dưới bước đã phồng lớn thô cứng từ lâu.

Ta đi tới ôn tuyền bên cạnh Ngôn Mộc, gậy thịt cứng rắn kia nhảy ở trên mặt y. Y bị hành động của ta làm cho hai gò má như lửa, mặt mày ngượng ngùng, mở miệng không chút do dự liền ngậm.

Thịt nhận bị khoang miệng ấm áp bao khỏa, đầu lưỡi nhẹ nhàng ngậm vào liếm láp, tay Ngôn Mộc sờ soạng nam căn, miệng nhỏ từng tấc từng tấc ngậm dương vật đến càng sâu.

Ta bị động tác của y liếm cho thật thoải mái, người yêu đụng vào khiến tay của ta cắm vào trong tóc y, trong miệng thấp giọng thở dốc.

Miệng nhỏ ấm áp nuốt vào càng sâu, ta khống chế muốn ở trong miệng y kịch liệt va chạm, khàn giọng mở miệng: "Ngôn Mộc, được rồi, phun ra."

Đã thấy Ngôn Mộc bỗng nhiên hút một cái, đôi môi hơi động, dương căn bị quấn lấy đã vào đến cuống họng, y bị đỉnh đến viền mắt đỏ lên, nướt bọt không ngừng được dính tại bên mép. Thấy y khó chịu, ta tức giận mắng: "Thằng nhóc ngốc, mau phun ra."

Y bướng bỉnh nhìn ta liếc mắt một cái, khẽ lùi lại một chút, mơ mơ màng màng mở miệng: "Phu quân còn không có thoải mái mà."

Ngữ khí tỉnh táo hiếm thấy, ta  cũng muốn nghi ngờ y không có say, lúc suy nghĩ Ngôn Mộc đã một lần nữa chuẩn bị ngậm vào vật kia của ta, mãi đến khi ta bị Ngôn Mộc làm cho bắn ở trong miệng, y mặc dù có bị sặc, nhưng vẫn là quật cường nuốt tinh dịch vào.

Khi y ngẩng đầu lên nhìn ta, nụ cười trên mặt xán lạn rạng rỡ.

Ta ngồi xuống ôn tuyền, ôm Ngôn Mộc vào trong ngực hôn hôn, trong miệng của y có mùi vị tinh dịch tanh nồng, ta bị y làm cho cả lòng hoàn toàn ấm áp, có một loại tâm đều hóa ảo giác.

Tay y ôm cổ của ta, hai chân trắng nõn treo trên thắt lưng của ta, tay của ta vuốt ve phần lưng trắng nõn, tinh tế cùng y hôn môi.

Hôn chặt chẽ quấn lấy nhau khiến hô hấp người trong lòng ngực trở nên gấp gáp, hôn môi nóng bỏng khiến chất lỏng trong miệng giao hòa, ngậm lấy đôi môi tỉ mĩ dầy đặc mút vào gặm làm.

Ta ôm Ngôn Mộc càng chặt hơn, khi buông ra ánh mắt y từ lâu đã tan rã, sợi tóc rải rác ở bên trong nước tạo nên gợn sóng chập chờn, cặp mắt hoa đào dài nhỏ bị đôi môi sưng tấy tôn lên hiện ra kiều mị bất ngờ trêu ghẹo lòng người.

Ý cười trên mặt Ngôn Mộc thanh thiển, đầu nhũ trước ngực do kịch liệt ôm hôn bên trong càng như thoa son phấn, dưới nước suối trong suốt dáng vẻ phấn nộn như tranh vẽ.

"Phu quân... Phu quân..." Y dựa vào lồng ngực ta, mắt mang ý cười khẽ hôn trên da thịt trước ngực ta, hai chân trắng nõn càng làm phiền côn thịt còn chưa triệt để mềm xuống.

"Phu quân còn chưa có thoải mái xong, ta muốn giúp phu quân."  Trên mặt đỏ ửng ngoan ngoãn, ngữ khí đòi hỏi chan chứa vô hạn quyến luyến. Khi đang nói chuyện lông mi nhỏ dài run rẩy, hai mắt lưu quang rạng rỡ, hai tay bình tĩnh nắm lấy gậy thịt kinh người, từ thịt mềm giữa hai đùi nhẹ nhàng ma sát.

Ta nhìn mặt Ngôn Mộc dưới ánh sáng, ôm lấy y. Cự vật nóng bỏng bức người ở giữa hai chân y ra vào, nhìn Ngôn Mộc hân hoan mang theo vẻ thoả mãn, ngực không ngừng chập trùng.

Ta cho tới bây giờ đều biết Ngôn Mộc xem ta là trung tâm, y nhìn như mềm mại cũng không kém thâm tình. Ta có lúc ác liệt đùa giỡn y, y cũng không phản kháng. Muốn y làm chuyện ngượng ngùng, y đều muốn thỏa mãn ta.

Mặc dù thời khắc này là y say, muốn cũng là ta. Y biết ta tính dục cao, liền giúp ta như thế, muốn cho ta thoải mái.

Y xưa nay đều như vậy khiến người động dung, ta chưa từng không thích? Có phu lang như vậy, còn cầu mong gì.

Ta một bên chạm qua chân của y, một bên mò tới ngọc hành đã đứng thẳng của y. Nhìn Ngôn Mộc thoải mái thở dốc, ta từng lần từng lần một hôn môi của y, an ủi tính dục của y.

Khi trên đùi y tiết ra nồng tinh, Ngôn Mộc dĩ nhiên buồn ngủ. Ta tỉ mỉ kiểm tra bên trong bắp đùi của y, nơi đó đỏ ngầu một mảnh. Tay sờ soạng da dẻ mềm mại của y, nghĩ cũng nên khẩu giao cho y một lần, đã thấy y vậy mà không mở mắt nổi, đầu vùi ở trong lồng ngực ta ý thức mông lung ngủ say.

Ta nhanh chóng rửa sạch cho y, dùng thảm đóng gói kỹ lưỡng, mới mang theo phu lang buồn ngủ thâm trầm trở về nhà.

Đặt Ngôn Mộc lên giường, ta đứng dậy cầm lấy thuốc mỡ tỉ mĩ bôi lên chỗ ửng hồng. Khi ta kéo qua chăn che ở trên người ta và y, như là tìm ra mùi vị quen thuộc, Ngôn Mộc chân quấn lấy chân của ta, hai tay vững vàng ôm chặt thắt lưng của ta, đầu chôn trước ngực điềm tĩnh ngủ ở trên cổ của ta.

Sợ Ngôn Mộc sẽ đè lên hài tử, chân của ta để cho y quấn lấy vùi ở giữa, tay càng không đụng vào bụng ôm y làm cho y có cảm giác an toàn, hôn người dính lấy bên cạnh, mới tắt ánh nến.

Bóng đêm tối tăm như nước, sao thưa thớt treo cao ở trên không, mặt trăng lén lút trốn ở giữa nơi u ám, bầu trời đêm không có một tia sáng hiện ra vô cùng tịch liêu.

Bóng đêm hoàn toàn yên tĩnh, chỉ có hô hấp Ngôn Mộc trầm ổn bên tai, thấy Ngôn Mộc ngủ say vùi ở trong lồng ngực mình, ta nhẹ tay gỡ tay y ra, lẳng lặng làm cho y rời ra thân thể của mình.

Khi để cho toàn bộ cơ thể y từ trên người ta xuống dưới, ta đã ra một tầng mồ hôi mỏng. Động tác nhẹ nhàng đứng dậy, mặc vào y phục dạ hành đã chuẩn bị kỹ càng từ lâu.

Trước khi ra cửa quay đầu lại liếc mắt nhìn hình bóng người trong bóng tối, mới yên tâm giấu mình vào bóng đêm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.