Lúc dìu Ngôn Mộc xuống xe ngựa, trên mặt y không che giấu nổi hưng phấn.
Cửa lớn màu đỏ son mở rộng, cảnh sắc rất đặc biệt lúc ẩn lúc hiện, bao trùm lên vẻ đẹp trang nghiêm.
Kéo tay Ngôn Mộc, dẫn y đi qua hành lang uốn khúc, nhìn y ngắm nhìn phong cảnh biệt trang, thần sắc mừng rỡ làm khóe miệng y vẫn luôn mang theo ý cười nhợt nhạt.
Chỗ biệt trang này chính là ta mấy ngày trước đặt mua Trang tử, phong cảnh tú lệ, bên trong còn có nguồn nước nóng ngoài trời. Ta vài ngày trước đó xây một ôn tuyền, nghĩ đến mấy ngày nay Ngôn Mộc ngộp đến hoảng loạn, khi rỗi rãnh liền cùng y đến du ngoạn một phen.
"Sao vui vẻ như vậy?"
Ta ngừng lại, ép y dựa lưng trên cây cột, đầu ngón tay ấm áp ngả ngớn từ nơi hông y vuốt lên cái mông vểnh cao.
Thân thể y có chút run rẩy, đôi mắt đẹp như tranh vẽ, vi dạng gợn sóng như nước.
Một đôi cánh tay ngọc câu trên cổ của ta, khóe miệng vừa cười nói: "Ta rất vui vẻ, phu quân dẫn ta tới."
"A... Đứa ngốc...."
Ta nhấc lên gương mặt tuấn tú của y, môi ấm áp thân mật mổ hôn bờ môi mềm mại của y, y ôn nhu đáp lại ta hôn môi, hai má nóng bỏng dưới môi hôn có chút ửng hồng.
Đầu ngón tay chạm đến xiêm y của y, Ngôn Mộc run rẩy nhìn ta liếc mắt một cái "Phu quân... Đừng... Sẽ bị nhìn thấy... Bây giờ còn là ban ngày... Ân..."
Ngón tay trêu tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-toc-lam-phu-the/2473970/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.