Chương trước
Chương sau
Qua một ngày, mọi người không thấy tên Minh thì bắt đầu nghi ngờ, mọi người tụ họp lại tính toán kế hoạch rồi bắt đầu tản ra đi vào rừng đi tìm.
"Mùi hương thật tởm"
Tên Phong bịt mũi khó chịu nói, từ cánh rừng toát ra mùi xác chết khó mà chịu được.
Mọi người cũng bịt mũi đồng tình, ai nấy đều đã được phân công rõ ràng nên tất cả nhao nhao đi về hướng của mình, mục đích duy nhất là tìm tên Minh, hoặc ít nhất là tìm thấy dấu vết của hắn.
"ÁAAAAAA"
Một tiếng hét vang vọng đất trời, ai nấy đều giật mình chạy về hướng tiếng hét.
"Này này, cái hiện trạng này, cũng quá là, thảm khốc đi"
Tên Đại khó khăn rặng từng chữ, phía trước chính là chiến trường mà tên Minh bỏ lại, hàng chục con sói bị hắn chém, không nữa người thì chém đầu, không chém đầu thì đứt đôi, tất cả hiện tại đã bị phân huỷ đến mức khó có thể nhận ra.
"Ụa......."
Ai có tâm lý không vững vàng khi nhìn và ngửi thấy thì đều nôn thốc nôn tháo, tởm lợm đến cực điểm.
Không ai nói thêm câu gì mà bắt đầu tản ra tìm kiếm lần nữa.
Xung quanh chiến trường này cây cối gãy đỗ, vết cào cấu, dấu vết va chạm, còn có vụn quần áo dính máu của hắn xung quanh.
"Này mọi người, qua đây xem này, cái này là thanh kiếm của cậu ấy" một người hô lên khi nhìn thấy thanh katana của tên Minh.
Mọi người xung quanh nghe thấy liền nhao nhao chạy qua.
"Dính trên này là máu sói" một lão thợ săn lỗi đời tới xem thử.
"không như chúng ta tưởng, có thể cậu ấy nhận ra nguy hiểm nên đi trước để chiến đấu với bầy sói"
Mọi người dần dần hiểu được một chuyện, tên Minh không hề chạy trốn như họ nghĩ, có thể hắn phát hiện ra nguy hiểm nên đã đi trước một bước, nhưng dấu vết cho thấy rằng, có thể cậu ấy đã dùng cả tính mạng của mình để bảo vệ họ.
Mọi người đi tìm xung quanh, ai nấy mí mắt đều ửng đỏ, bọn lúc đầu đều chưởi bới mắng mỏ hắn, tới khi qua hôm sau nhưng cũng không thấy hắn trở lại, lúc này họ mới thấy sự việc dường như không đúng.
"Thôi, có thể cậu ấy đã hi sinh rồi, trở lại thôi, buổi tối không còn an toàn nữa" tên Đại rất tiếc nhưng cũng không thể làm gì, tất cả dấu vết đều cho thấy tên Minh đã chết, chết đến cái xác cũng không còn.
"Không, tui sẽ tiếp tục tìm kiếm, ai mệt cứ về nghĩ ngơi đi"
My cố chấp nói, từ đầu tới cuối cô ấy đều chưa từng rơi một giọt nước mắt, cô ấy tin chắc là tên Minh vẫn còn sống, cô ấy cũng tin là mọi người sẽ không bỏ cô lại một mình.
"Nào, ban đêm trong rừng không an toàn, sáng rồi mọi người lại cùng nhau tiếp tục tìm kiếm, bây giờ cùng về nghĩ ngơi thôi, có sức khỏe mới làm nên chuyện được"
Tên Phong văn chương lai láng khuyên bảo, nếu My vẫn muốn tìm kiếm thì bọn họ cũng không thể trở lại làng nghĩ ngơi được, hơn nữa là ban đêm trong rừng hiện tại cũng không còn an toàn như trước, buổi tạp kích hôm trước cho thấy sự thật rằng bọn nó đã có đường để lên đây.
"Nữa giờ"
My mở miệng.
"Hả"
Mọi người chưa hiểu.
"Nữa giờ nữa, nếu không tìm thêm được manh mối gì thì cùng nhau trở về, được không"
My tuy cố chấp là vậy, nhưng cô ấy ban đầu cũng không hy vọng là mọi người sẽ cùng tìm kiếm vào ban đêm, câu nói lúc nãy cũng chỉ là cái mánh để mọi người ở lại tìm kiếm thêm nữa giờ.
"Được rồi, nữa giờ nữa, nếu không tìm thêm được cái gì thì trở về thôi"
Tên Đại chủ trì cuộc tìm kiếm nên có quyền đưa ra quyết định cuối cùng.
Nghe thấy lời này của tên Đại thì tâm của cô ấy thoáng cái nhẹ hơn không ít, bất quá cô ấy cũng không thể hiện ra ngoài.
Cứ thế mọi người lại chia ra tìm kiếm cho tới tia nắng cuối cùng tắt lịm mới cùng nhau trở về.
--------------------------------------------------
*sáng hôm sau...
"Oápppppp"
Sáng sớm Mặt Trời chưa mọc tên Minh đã cố gắng để thoát khỏi cơn buồn ngủ, hắn phải tìm con sông hôm trước mình đã BƠI cả ngày kia, phải trở về với mọi người nhanh nhất có thể, hiện tại mọi người nguy cơ bị bầy sói hôm trước hoặc một bầy gì đó tập kích rất cao, khả năng cả đội bị diệt rất lớn, mất một đêm ngủ để hồi phục nên hắn hiện tại rất sung sức, và cũng không kém phần sốt sắng.
"Hự, nhanh nào nhanh nào, hình như là hướng này"
Tên Minh trực tiếp nhảy từ trên cây xuống, lại quét mắt một lượt, nhớ lại được hướng hôm trước đã định thì liền lao đi.
Đi được một lúc hắn liền bị chặn lại.
"Nào, kìa, cho tao qua"
Tên Minh bực tức nhìn về con heo mọi biến dị phía trước, nó cứ cản trở hắn, tên Minh đi qua trái nó liền bước lùi lại ngăn cản, hắn đổi hướng qua phải thì nó liền muốn húc hắn, muốn nhảy qua cũng không được, phía trên có rất nhiều dây leo, có thể hình dung là mớ dây leo phía trên như cái lưới đánh cá vậy.
"Đã chưa muốn ăn sáng, nhưng chắc nên làm một bữa no rồi tính"
Nghĩ trong bụng như vậy hắn liền lao qua, tay phải nhắm chuẩn cái xương chuột vào đầu nó.
"Cái gì"
Con heo vậy mà tránh được cú đâm chí mạng, hơn nữa là nó còn húc vào bụng tên Minh một cái đau điếng.
"Thôi mà, mày không sợ chết thì thôi, tại sao lại tìm tao gây rắc rối chứ hả"
Tên Minh thở hổn hển nhìn con heo mọi đen thui thùi lùi, hắn bắt đầu bật mode giảng đạo lý.
"Mẹ nó chứ mày không muốn bị tao giết thì cũng đừng cản trở tao được không"
Tên Minh tức tối mà không có cách nào, con heo này cứ dây dưa không chịu cho hắn đi, đúng là mất dạy mà.
"Muốn đánh nhau, được, tao chơi với mày, không chết không thôi"
Tên Minh vừa định chạy qua lại bị con heo húc ngược lại, hắn đứng dậy lau khoé miệng nói.
Hai bên một người một heo lao vào nhau, tên Minh có tay chân nên lợi thế hơn một chút, nhưng con heo lại có sức lực cực mạnh, hai bên nhất thời không phân thắng bại.
Nghe kể thì tưởng thế nào, thật sự thì hai bên đè nhau trên đất, tên Minh thì móc mũi bốp miệng con heo, con heo thì đè tên Minh xuống đất dùng chân đạp lên đầu lên cổ hắn, hai bên vật lộn lăn lóc trên nền đất ẩm ướt, thoáng một chút hai bên đều bị bụi bẩn sình lầy bám đầy người, tên Minh tuy là người nhưng sức lực căng bảng không bằng một con heo.
"Chết đi, oái, đừng dẫm vào đó, á, ấu, đừng, xem thử chiêu này....."
Tên Minh đang cố gắng bóp cổ con heo thì bị nó chơi độc chiêu, tên Minh vì bị đè trên đất nên không thể làm gì hơn ngoài lên gối để trả đòn, con heo và hắn vì ăn miếng trả miếng nên cùng rú lên đau đớn........
Mười phút sau.......
"Ông bạn này, ông ăn gì khoẻ thế"
"Ột ột éc éc"
"À à, tuy không hiểu ông bạn nói gì nhưng cũng không thể phủ nhận là ông bạn rất mạnh mẽ nha"
"Khọt khọt éc éc"
Hai bên lúc này đã không vật lộn nữa, tên Minh khoát tay ngang cổ con heo cùng nó nói chuyện, tràng cảnh quỷ dị cực kỳ.
"Thôi, có duyên gặp lại, không đánh không quen, ông bạn cố giữ sức khỏe nhé"
Tên Minh đứng lên vỗ vỗ đầu con heo vài cái nói, nhưng vừa cất bước định rời đi thì con heo lại đi đứng dậy đi theo.
"Này, đùa gì vậy, ngươi có thể cho ta yên bình được không"
Tên Minh bất đắc dĩ hỏi.
Con heo chỉ kêu lên một tiếng như đáp lời hắn.
"Kệ mày, tao đi đây"
Bỏ lại một câu tên Minh liền vận sức lao đi như một mũi tên.
"Này, không lẽ, mày bị độ đẹp trai nghiêng nước nghiêng thành này của tao hàng phục rồi hả"
Con heo chạy song song bên cạnh khịt mũi một cái xem thường.
"Kệ mày luôn"
Tên Minh không để ý nữa, bây giờ hắn tập trung chuyên môn, tốn gần hai chục phút với con heo này rồi, hắn đã từng nghi ngờ có phải là do mình bước khỏi giường bằng chân trái nên xui xẻo quấn thân không.
Đúng như tên Minh dự định, chạy liên tục gần mười kilomet thì cũng đã tới được con sông, hắn không rõ đây có phải là con sông mình lặn hụp một đêm hay không.
Còn đang suy tư thì tên Minh giật mình, từ lùm cây bên cạnh có một bóng đen nhanh như chớp phóng một cái ùng xuống sông, nhìn kỹ lại thì thấy đó rõ ràng là con heo mọi, còn đang nghĩ đã cắt đuôi được nó, ai ngờ, hắn cũng chỉ có thể lắc đầu cười trừ, con heo cũng không điên cuồng như thú săn mồi, từ đầu tới cuối nó cũng chỉ chơi đùa với hắn, thôi thì có con thú nuôi để ăn cơm thừa cũng được.
Nghĩ xong hắn cũng nhảy vào con sông để tắm rửa sạch sẽ.
"Có cá"
Tên Minh hai mắt sáng lên, hắn vừa cảm nhận được một cái gì đó trượt qua chân mình, hắn nhanh tay rút cái xương chuột ra đâm một cái, một con cá trê đen nặng tám kilogram bị hắn đâm xuyên qua người, cá trê đen được mệnh danh là loài cá mạnh mẽ có sức sống cực mạnh, tuy bị đâm từ trên lưng thủng xuyên xuống bụng nhưng nó cũng chưa có chết đi.
"Mạnh quá"
Chỉ kịp để lại một câu này, ngay lập tức hắn bị con cá trê đen kéo ra xa bờ, con sông này nói lớn thì không lớn, nhưng độ sâu thì cũng kha khá, một thoáng thôi mà con cá đã đưa tên Minh xuống đáy sông cách mặt nước hơn chục mét.
"Đừng có giẫy nữa, ấy ấy, cá trê à, mẹ nó, chết đi con cá này"
Tên Minh nãy giờ còn chưa biết được là cá gì, tới khi con cá đâm đầu vào sình dưới đáy sông hắn mới biết được là cá trê, hắn nhớ lại kiến thức sinh học lớp sáu, nhanh chóng dùng tay trái giữ cái gai bên trái, tay phải thì rút cái xương chuột ra với tốc độ cực nhanh rồi tinh tế đâm xuống một nhát vào đầu con cá, hắn đâm ngay cái vết lởm trên đầu nó, hắn nhớ không nhầm thì ngay bên dưới vết lởm này là não và dây thần kinh trung ương của nó, một nhát đâm mày làm con cá đang cuồn bạo đột nhiên ngây đơ ra, không còn một chút giẫy giụa nào.
kiến thức và kinh nghiệm cả đấy, sau này vợ các ông nhờ mần cá trê hay cá lóc thì nhớ lấy mũi kéo đâm vào đấy nhé, đâm nhẹ thôi, không thì cái đầu con cá trê bị chẻ làm hai thì mất ngon, cá trê bình thường sống rất dai, nhất là cá trê đen, con nào cũng vậy, đập nát bét cái đầu vẫn giẫy đành đạch, nhưng đục một lỗ trên đầu nó rồi thọt nhẹ cây tâm vào là nó chết ngay, để ý nhé các bác
Tên Minh sau khi kết liễu con cá liền kéo nó cùng ngôi lên bờ, cảnh này thật cảm động, tên Minh đã liều mình lao xuống đáy sông vớt con cá lên bờ để con cá không bị chết đuối, thật là cảm động a.
"Nướng ăn sáng thôi, đói quá, phải có miếng nước mắm gừng thì ngon quá"
Tên Minh leo lên bờ thở hắt ra thầm nghĩ, con cá này rất to, chiều dài từ đầu tới đuôi nó ít nhất cũng một mét tư một mét rưỡi, tên Minh không thèm quan tâm con heo đang bơi lội dưới nước mà bắt đầu mổ bụng con cá rồi vệ sinh.
Sau khi vệ sinh trong bụng con cá sạch sẽ hắn liền lên bờ bẻ một đám lá lót xuống đất để đặt con cá lên, hắn vừa định bước vào trong đám rừng lấy củi thì sực nhớ ra một chuyện, hắn liền quay lại.
"Này ông bạn, canh chừng đấy, mất là ông bạn sẽ thay thế vị trí của nó đấy"
Con heo đang bơi dưới sông khịt khịt xem thường, căng bản nó chẵng quan tâm đến.
"Nhớ mặt tao, tý là tới xin ăn thì mày chết với tao"
Tên Minh nghiến răng dùng hai ngón tay chỉ vào mắt mình rồi lại chỉ vào con heo, ý vị thâm trường hiện rõ.
*do không có cảm giác nên không viết nhanh nổi, để ráng đưa chủ đề đấm nhau vào để lấy lại cảm giác và cảm xúc khi viết, chỉ có viết về giao tranh và đấm boss ta mới viết một mạch được a, vì vậy nên ta lồng ghép rất nhiều cảnh đánh nhau từ đầu truyện tới giờ, các ngươi nên biết là bộ này đấm nhau là chủ lưu, phiêu lưu và khám phá là phụ, và cuối cùng là âm mưu, âm mưu thì ta chưa đủ trình độ để viết nên ta mới đưa ra quyết định là viết dự án mới kia, bộ đó cũng là bộ đấm nhau nhưng sẽ lồng ghép thêm âm mưu vào để ta trau dồi kinh nghiệm a"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.