"ấn mạnh lên 1 tí ào mọi người, không cho ráo nước thì khó mà lấy ra phơi được đâu" Bá Long nói với mọi người vừa làm lương khô siêu dinh dưỡng.
"đã ấn mạnh lắm rồi đấy, sắp chịu không nổi rồi" Như Quỳnh run giọng nói.
"hazz chã bằng tui tự làm cho rồi" Hắn nghe Như Quỳnh trả lời thì cũng hết cách, đành dùng sức xoay cả cái bàn lại góc có miếng lương khô đang làm dỡ của Như Quỳnh.
"trời, cậu có thật là bị thương không thế" Như Quỳnh giật mình nói.
"tớ đâu có bị liệt giường đâu, chỉ là tay chân bị bó thôi mà" Hắn vừa nói vừa lấy tay phải ấn mạnh 1 cái lên cái miếng gỗ để dằng trên cái khuôn làm đậu phụ.
Cả 2 người Tú Linh với Như Quỳnh khi thấy cảnh này thì họ căm lặng luôn.
"xong, đem ra ngoài phơi dùm tui nha, tui cần phải làm thật nhiều mới được" Bá Long nói vừa lấy tay lau mồ hôi trên trán nói.
"nè, tui hỏi thật nha, ông định làm nhiều vậy để làm gì, tui đếm sơ sơ cũng 50 mấy cái rồi đó" Như Quỳnh thắc mắc thật nhiều về những ngày qua a.
"tui nói thì cũng chã ai hiểu đâu, từ từ thì biết thôi, à mà Linh, em ra xem bức tường xem xây tới đâu rồi, chứ theo tiếng độ này thì chắc cũng xong rồi nhỉ" Bá Long cảm thấy khá hài lòng với tóc độ làm việc của mọi người.
"à em cũng định đi xem thử đây, chờ em tí nha" Tú Linh vừa nói vừa chạy đi.
Khi hắn phân phó xong thì lại 1 mình cặm cụi làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-thuc-hay-su-khoi-dau/1679968/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.