Tống Hiểu Di cúi đầu nhìn anh, mấy giây sau, cô liếc sang chiếc nhẫn, cầm lên. Lăng Hiên mím chặt môi nhìn cô không chớp mắt. Lại qua mấy giây nữa, cô đặt chiếc nhẫn vào lòng bàn tay anh, nhìn anh, cười khẽ: “Đeo cho em đi.”
-
Người đàn ông vì theo đuổi cô mà lòng đầy kiên nhẩn, người đàn ông từng quỳ dưới chân cô cùng khuôn mặt đầy sự chờ mong sợ cô không đồng ý lời cầu hôn. Cũng chính người đàn ông đó lại không xuất hiện trong hôn lể của cô. Ngày kết hôn của hai người không có chú rể. Chỉ có Tống Hiểu Di ngồi một mình trong lể cưới, đây đối với một người phụ nữ chính là sự nhục nhã lớn biết bao. Xung quanh có người bàn tán, nói chú rể Lăng Hiên của cô đã phản bội tình cảm của cô, bỏ đi với một người phụ nữ khác.
Nhưng lúc đó cô vẩn thẳng lưng, ngẩn cao đầu ngồi đó chờ gia đình hai bên hoàn thành nghi thức của hôn lể. Mặc cho những lời bọn họ nói đều đúng, anh đúng là đã phản bội cô. Sau những lời cảnh cáo của cô năm đó, Đổng Tiểu Tuyết đã bỏ đi chỉ để lại cho anh một tin nhắn “em không thể cướp đi cha của đứa bé trong bụng Hiểu Di.’’Và ngày hôm đó, anh đã mặc kệ tất cả để đi tìm Đổng Tiểu Tuyết.
--
5 năm sau:
Lăng Hiên mở cửa nhà bước vào, có một cục bột nhỏ từ từ chạy đến ôm lấy chân anh, ngước mặt lên nhìn anh cười khanh khách, gọi:
“baba, bế con đi.’’
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-thuc-cung-la-mot-bat-dau/2811799/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.