Thời điểm Cảnh Thịnh Kiêu chuẩn bị lên giường chìm sâu vào giấc ngủ, bất chợt một cuốc điện thoại gọi đến làm hắn còn tưởng bản thân mình lúc này đang mơ.
Hắn không chút chậm trễ, bắt máy nói: “Alo, Trần à, đã trễ rồi em gọi cho tôi có chuyện gì sao?”
Người bên đầu dây bên kia không lập tức đáp lời, thay vào đó hắn lại nghe thấy Lâm Nhiễm Trần nặng nhọc hít sâu một hơi.
Hắn cảm thấy khó hiểu, còn đang định lên tiếng hỏi thì bên tai đã nghe thấy giọng cậu truyền đến: “Danh sách học bổng có phải do anh nhúng tay vào hay không?”
Hắn hơi khựng lại, con ngươi co rút hiện lên vẻ kinh ngạc thấy rõ.
Sao cậu lại có thể phác giác ra được loại chuyện này?
Ngữ điệu nghe vào, xem ra cậu cũng đã nắm chắt được tám chín phần về điều này, nó khiến hắn phân vân về việc liệu có nên tiếp tục lừa gạt cậu hay không.
Dù có hay không, đến cuối cùng hắn vẫn phải hứng chịu cơn phẫn nộ đến từ cậu.
Qua một lúc lâu sau vẫn không thấy hắn đáp, cậu cười lạnh một tiếng tiếp tục hỏi: “Sao vậy? Không thể nói được thêm bất kỳ điều gì sao?”
Cảnh Thịnh Kiêu cố gắng hòa hoãn: “Trần à, em nghe tôi giải thích…”
Lâm Nhiễm Trần bất ngờ cắt ngang lời hắn, ngữ điệu so với vừa nãy thậm chí còn cứng rắn hơn rất nhiều.
“Đừng, anh không cần phải giải thích. Anh chỉ cần nói tôi biết, rốt cuộc là có hay là không?”
Lời giải thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-thuc-cot-truyen-toi-cung-phan-dien-thanh-doi/2772530/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.