Thiên Bảo đang ở công ty xử lý sự vụ, bỗng điện thoại trên bàn rung lên, anh đưa tay bắt máy.
-Tổng giám đốc, xảy ra chuyện rồi.
-Chuyện gì?
-Cô chủ… cô chủ đã đi lên sân thượng của bệnh viện…
-Cái gì?
Không kịp nghe hết câu, anh vội vàng lấy áo khoác chạy như bay ra ngoài, một bên gọi điện cho tiểu Long tìm người tiếp ứng bên dưới phòng ngừa An Nhiên nhảy xuống. Người phụ nữ này, thật không muốn cho anh được sống yên.
An Nhiên khóc nức nở đau đớn ôm chặt lấy chiếc khăn và mấy bộ quần áo của con trai vào lòng, từng bước một đi lên cầu thang tầng thượng rồi trèo lên lan can. Hai năm trước, Thiên Bảo ép cô làm đám cưới với anh, để trả nợ cho ba cô. Anh nói ba cô nợ anh rất nhiều, cả đời cô cũng không trả hết. Vì vậy anh phải giữ cô bên mình để chậm rãi hành hạ, chậm rồi nghiền nát cô.
Và đúng là anh muốn nghiền nát trái tim cô từng chút một. Anh đem em gái An Kỳ của cô về chung sống, ngày ngày ở trước mặt cô ân ái yêu thương. Cô không có quyền ghen tuông, không có quyền phản kháng, coi như đây là nghiệp mà cô phải trả thay cho người cha quá cố.
Nhưng điều này có liên quan gì đến con trai của cô? Nó còn chưa cảm nhận đủ hơi ấm của người mẹ. Tại sao lại không chừa cho nó một con đường sống. Nó vô tội mà.
Đứa con tội nghiệp của cô, nó chưa tròn một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-thuc-bao-an-oan/2809165/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.