An Nhiên thở dài. Sự nhiệt tình của anh làm cho cô vô cùng khó xử.
-Anh không cần làm vậy đâu. Tôi biết mình cần phải làm gì.
-Vậy thì để anh giúp em tìm cô ta nhé. Đừng coi anh là người xa lạ. Xin em đấy.
Hai ngày sau, Thiên Phúc hồi âm thông tin thu thập được.
-Con đường nhỏ ngoại ô thành phố. Anh đã cho người cảnh giới ở đây. Em ở đâu? Anh cho người đón.
-Không cần đâu. Gửi định vị cho tôi. Tôi sẽ tự đi đến đó.
An Nhiên theo định vị dẫn người đến con đường nhỏ vùng ngoại ô. Giờ này đã là buổi tối muộn. Con đường vắng lặng không một bóng người. Bước xuống xe, cô đã nhìn thấy An Kỳ bộ dạng vô cùng chật vật bị bỏ nằm trên nền đất ẩm ướt. Có vài người đàn ông mặc đồ đen đứng canh cô ta. Nhưng việc này có vẻ hơi dư thừa. Bởi đã bị Chu Bằng cắt đứt gân chân nên An Kỳ rất khó khăn trong việc di chuyển. Dù không có người canh thì cô ta cũng không thể tự bỏ đi được.
Từ khi bị Chu Bằng bỏ rơi, cuộc sống của An Kỳ không khác gì địa ngục. Bị những kẻ ăn mày bắt nạt, bị bọn đầu gấu hãm hiếp. Cũng may cô ta còn gương mặt xinh đẹp và thân hình nóng bỏng, lọt vào mắt của tên cầm đầu khu phố. Hắn đưa cô ta về, cho ăn cho ở, nhưng cô ta trở thành một cây hái ra tiền cho hắn. Cô ta đã chấp nhận số phận này cho đến hôm nay bị đám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-thuc-bao-an-oan/2809122/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.