Tử Kiệt kéo Bảo Nhiên đang thần người nhìn xác cha nuôi ở phía sau:
-Cậu Bảo đã đặt tên cho thằng bé là Bảo Nhiên. bởi bị suy dinh dưỡng từ lúc mới Chào đời nên sức khỏe của thằng bé rất kém. Vì vậy đã cho nó rèn luyện trong quân đội từ nhỏ, hiện tại đang theo học ở trường quốc tế.
An Nhiên như vừa được nghe một câu chuyện cổ tích nào đó. Mọi việc xảy ra trước mắt cô, nhưng thực chất là kế hoạch do Thiên Bảo vạch ra cả sao?
-Anh ấy... có biết... An Bình....
-Có, cậu Bảo cũng biết An Bình là con của mình, nhưng Chu Bằng rất xảo quyệt. Vì sự an toàn của thằng bé. Cậu ấy không thể đánh rắn động cỏ.
An Nhiên bật cười chua chát. Thiên Bảo, rốt cuộc trong hồ lô của anh đang chứa thuốc gì? Tại sao đẩy cô ra xa anh nhưng lúc nào cũng suy nghĩ cho cô? Tại sao phải liều mạng bảo vệ cô và con trai một cách âm thầm lặng lẽ thế?
Còn bản thân cô, chỉ vì vài lời nói dối trá của kẻ hèn hạ bẩn thỉu kia mà đan tâm đâm chết người đàn ông cô yêu nhất. Tình yêu của anh, cô càng lúc càng không thể so nổi nữa rồi.
Không khí trong phòng chợt yên tĩnh đến mức có thể nghe được cả tiếng thở của mọi người. Nhưng không được bao lâu, bên ngoài vang vọng tiếng bước chân chạy vội vàng. Một bóng dáng nhỏ bé lao vào phòng, ôm chầm xác Thiên Bảo với tiếng hét thất thanh:
-Ba, ba... Vì sao lại như vậy?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-thuc-bao-an-oan/2809042/chuong-70.html