Hắn điên cuồng tìm kiếm nó đã hơn sáu tháng nay.Đã quá mệt mỏi vì cứ phải tìm kiếm nó như vậy.Hắn cười bản thân mình ‘Thật ngu ngốc mà’… 
Hôm sau,hắn nhận được tin là Vy đã tỉnh sau hơn 6 tháng hôn mê.Hắn cùng Nam đi đến bệnh viện.Vừa mới tới cửa viện thì có một chiếc giường đẩy,có một người phụ nữ mang thai người dính đầy máu;bác sĩ,y tá vội vàng đưa vào phòng cấp cứu.Hắn nhận ra ngay,người đó là nó chứ ai. 
…Ca cấp cứu vẫn tiến hành,đã hơn 1 tiếng trôi qua.Ba mẹ của nó và hắn cũng tới.Vy vừa tỉnh dây cũng đi sang xem tình hình thế nào.Bác sĩ bước ra,trông có vẻ không khả quan lắm 
-Bác sĩ…cô ấy sao rồi? 
-Tai nạn giao thông,tình trạng ngày càng xấu đi,nếu cứ đà nay thì tôi e rằng… 
-Không,ông phải cứu cô ấy…ông phải cứu cô ấy 
-Được rồi…chúng tôi sẽ cố gắng hết sức… 
Bác sĩ lại bước vào.Hơn 30’ sau… 
-Cả hai mẹ con sản phụ đều đã qua cơn nguy kịch,giờ thì sẽ được chuyển tới phòng hồi sưc 
-Thật sao…cám ơn,cám ơn bác sĩ 
-Không có gì,mời một người nhà đi theo tôi làm thủ tục nhập viện 
-Để tôi 
-Thật may quá ! 
-Uk,Khánh con đi đâu vậy? 
-Tới gặp cô ấy 
-Để cho nó nghỉ ngơi nữa chứ 
-Lát nữa vào thăm cũng được chứ sao 
Mọi người cùng nhau đến thăm đứa trẻ.Đứa bé con đang nằm trong lồng kính,còn đỏ hỏn,thở oxi.Ai nhìn cũng xót nhưng vẫn vui vì cả mẹ tròn con vuông.Giờ mình hắn đi vào phòng để gặp nó.Cánh cửa phòng mở ra,hắn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-qua-cua-su-tra-thu/3169618/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.