Uông Thịnh hỏi Thi Hạ Dương: "Nhà đối diện có thấy được gì không?".
"Còn tùy...". Thi Hạ Dương nằm trên thảm, quay ra ngoài là có thể thấy được "cảnh đẹp" cậu đã nhìn bao nhiêu năm.
Ánh nắng cuối thu chiếu vào từ cửa sổ, rọi khắp người hai đứa, ấm áp và nhẹ nhàng, với người vừa trải qua một khoảng thời gian ái tình kịch liệt thì chẳng thể tốt hơn được nữa.
Uông Thịnh vẫn còn ngoắc lấy ngón tay Thi Hạ Dương. Cậu ngắm khung cảnh ngoài cửa sổ, hắn ngắm sườn mặt cậu.
Nghỉ ngơi được một lúc, Thi Hạ Dương lên tiếng: "Hình như ở ban công đối diện có người".
Uông Thịnh hoảng lên, phản ứng đầu tiên là lấy cái chăn trên ghế sô pha bên cạnh che cậu lại.
Thi Hạ Dương quấn chăn cười đau cả bụng: "Đùa cậu chơi thôi".
Uông Thịnh cau mày, xoa mạnh tóc cậu một cái như trả thù.
"Chồng ơi, đưa em đi tắm nào".
Giờ Thi Hạ Dương giỏi rồi. Chỉ cần có mặt Uông Thịnh thì chẳng những bắt hắn tắm hộ mà đến uống nước cũng đòi người ta đút cho, lại còn phải là Uông Thịnh uống trước rồi đút kiểu môi kề môi cơ.
Đúng là yêu kiều.
Uông Thịnh cũng chịu được cái tật xấu này, Thi Hạ Dương nói là hắn nghe hết.
Hắn cõng tên nhãi thích chơi xấu kia xuống dưới, hỏi: "Phòng tắm đâu?".
Thi Hạ Dương chỉ đường.
Phòng tắm nhà Thi Hạ Dương to hơn phòng tắm nhà Uông Thịnh, rõ ràng chung cư hai phòng ngủ thì không thể so được với biệt thự rồi.
Cậu ôm lưng Uông Thịnh: "Tôi muốn làm trong bồn tắm".
"Ngay bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-mong-xuan/1062037/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.