Lần đầu tiên Thi Hạ Dương qua đêm ở nhà Uông Thịnh, cậu ngủ rất say.
Sáng hôm sau Thi Hạ Dương bị Uông Thịnh bóp mũi gọi dậy, muốn ngủ nướng rồi lại bị kéo khỏi giường.
"Rửa mặt, ăn cơm". Uông Thịnh nói. "Đừng nhây nữa".
Không nhây thì không phải Thi Hạ Dương.
Cậu tựa vào khung cửa như mất xương, nhìn Uông Thịnh cứ đi ra đi vào rồi lại bận trước bận sau, thất thần.
Uông Thịnh dậy sớm hơn Thi Hạ Dương những một tiếng, đã đánh răng rửa mặt và nấu cháo rồi.
Hắn múc cháo ra bàn ăn cho nguội, nhưng bước khỏi phòng bếp vẫn thấy Thi Hạ Dương đang ườn người cạnh khung cửa.
"Đi rửa mặt!". Uông Thịnh nhéo sau gáy cậu như nhéo một bé mèo.
Hắn tống cổ cậu vào vệ sinh, đứng cạnh nhìn người ta rửa mặt.
"Tỉnh táo, tỉnh táo lại, nhanh lên".
Thi Hạ Dương lim dim nhìn Uông Thịnh trong gương, nhìn một lúc là bắt đầu cười: "Chồng ơi".
"...".
"Cậu có thấy cái bồn rửa mặt này gợi nhắc đến gì không?". Thi Hạ Dương ám chỉ.
Đêm qua hai người làm chuyện người lớn ở đây mà.
Uông Thịnh nuốt nước bọt, nhưng không hùa theo: "Nhanh lên".
Thi Hạ Dương bĩu môi, cúi đầu rửa mặt.
Uông Thịnh giám sát cậu xong xuôi thì vào phòng tìm một bộ đồng phục khác của mình cho Thi Hạ Dương mặc.
Chiều cao hai đứa không cách biệt quá nhiều, cậu gầy hơn hắn kha khá, nhưng cỡ đồng phục thì vẫn giống nhau.
Thi Hạ Dương thay quần áo rồi lại biếng nhác níu lấy Uông Thịnh, bám theo hắn vào bếp.
"Mấy năm rồi tôi chưa ăn sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-mong-xuan/1062024/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.