Nhóc đeo kính ngớ người.
Thi Hạ Dương thoáng liếc qua chỗ cậu nhóc, hơi nhón chân, ôm cổ Uông Thịnh mà nói: "Đừng có nghe thằng chó kia nói xàm, đồng tính luyến ái không ghê tởm chút nào".
Uông Thịnh cụp mắt nhìn cậu, cười.
"Thằng ghê tởm là thằng bắt nạt". Thi Hạ Dương hơi ngừng lại. "Nhưng mà cậu có thích thì cũng nên vừa phải thôi, với lại bút không sạch đâu".
Nghe cậu nói về chuyện này với cái mặt trang nghiêm, Uông Thịnh không nhịn nổi.
Sao nhóc con này dễ thương thế?
Nhìn kiểu gì cũng thấy thích.
Uông Thịnh đã nhớ thương Thi Hạ Dương từ lâu rồi, nhưng đến giờ mới ý thức được rằng hắn không hoàn toàn hiểu cậu. Mà càng tiếp xúc, càng hiểu cậu hắn lại càng thích.
"Được rồi, cậu tự về nhà nhé? Bọn tôi còn bận việc". Thi Hạ Dương xua tay. "Sau này có gì khó khăn thì tìm anh Dương, anh Dương dùng một ngón tay là giải quyết xong cho cậu!".
Uông Thịnh cười: "Ừ, đúng".
Thi Hạ Dương cũng cười, trong mắt chứa đầy bóng nắng hoàng hôn,
Uông Thịnh vỗ eo cậu: "Đi đứng cho tử tế vào".
Thi Hạ Dương không chịu, cứ víu lấy người ta mà nhảy chân sáo ra khỏi con ngõ.
Nhóc đeo kính xốc lưng quần đứng nhìn họ đi xa, mếu máo, ngưỡng mộ.
Thi Hạ Dương lại theo Uông Thịnh về nhà, cứ tưởng sẽ có một hồi kích thích xảy ra. Kết quả vừa vào đến cửa, cậu định túm Uông Thịnh lại hôn thì chợt nghe có tiếng người nói chuyện.
"Về rồi à?".
Thi Hạ Dương ngớ người, nhanh chóng lùi ra.
Có người bước ra từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-mong-xuan/1062018/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.